Cố An An giả vờ quên đi câu nói lúc nãy của Cố Lệ, vui vẻ trò chuyện với mọi người về việc may vá. Cố Lệ mím môi, nhét nửa cái bánh đậu dẻo còn lại vào trong miệng, bởi vì có dầu nên miệng của cô đầy dầu, cô nhét đầy bánh đậu dẻo vào trong miệng, nhìn Cố An An và Lâm Nguyệt Lượng đang cười ngây thơ vui vẻ, không thể nói, sự xuyên việt của cô đã đem đến rất nhiều thay đổi, mọi thứ đều trở nên khác rồi. Ở trong ký ức của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.