“An An, cô xem cái chày gỗ này thế nào, có thể đổi mười cái bánh rán được không." Hắc Bàn nhìn cô không nói lời nào, chỉ cười ngây ngô, vội vã giậm chân. “Ngu ngốc." Hắc Nữu đánh Hắc Bàn một cái: "Tham thế, bánh rán quý như vậy, cái chày gỗ này có thể đổi được năm cái đã là nhiều rồi.” Hắc Nữu nhìn người anh em mình không chịu thua kém, cũng lười dạy lại nó. Hắc Bàn bĩu môi, nhưng nghĩ tới chày gỗ vô dụng kia, còn có thể đổi được năm miếng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.