“Mẹ ơi, mệt chết chim rồi! Hắc Bàn, cậu phải giảm cân đi, sau này còn gặp chuyện như vậy, chim không thể mang theo cậu đâu.” Cửa sổ của xe mở, Thúy Hoa nhắm chuẩn vị trí chui vào xe, nằm dài trên ghế phụ, hai đôi cánh dang rộng, bụng cứ phập phồng, giống như một con chim vô dụng. Hắc Bàn không quan tâm nó, theo Hắc Nữu động tác nhanh nhẹn chui khỏi cái túi vải, nhanh nhẹn bò tới chỗ của Cố An An. Quần áo cô mặc hôm nay vừa vặn có túi, hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.