"Bởi vì nhớ em rồi, muốn chạy thật nhanh đến trước mặt em." Tiêu Tòng Diễn nhìn cô bé chạy tới trước mặt mình, ánh mắt ấm áp và hạnh phúc không thể diễn tả bằng lời. Ở nơi công cộng hai người cũng không có hành động gì quá thân mật, nhưng chỉ đứng đó thôi, trai khôi ngô nữ xinh đẹp, nhìn đẹp như một bức tranh. “Anh rất biết nói mấy lời hay ho để dỗ dành em.” Cố An An mở mắt ra, nhìn bộ dạng đáng yêu đó, Tiêu Tòng Diễn không khỏi bật cười....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.