Cố Nhã Cầm đang buồn rầu, thì bị lời nói của mẹ chồng kéo trở lại. Nếu như bà nghe không nhầm, tiếng tạm biệt lúc nãy là mấy chị em cùng hét lên, cuối cùng thì mọi công lao thuộc về con gái cưng của chúng ta. “Mẹ, không hay rồi, không thấy con chim đâu nữa.” Mấy người Cố Kiến Nghiệp mới rời khỏi có mười mấy phút, Miêu Thúy Hoa đang ở trong phòng bếp nấu bữa ăn sáng cho mọi người, Cố Nhã Cầm thì ở bên ngoài giặt quần áo cho cả nhà, bà mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.