Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102:

Anh không quen với bộ dáng nghiêm túc này của Đàm Tiểu Ân chút nào.

Cô gái trong độ tuổi của cô, hẳn phải hoạt bát hơn, tựa như cô thường ngày vẫn thế.

Đôi mắt long lanh sáng tỏ của Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, nhìn dáng vẻ ung dung của anh, cô thật sự không thể tưởng được, sao anh có thể bình tĩnh được đến vậy.

Nếu như cô cũng bị gãy chân, vĩnh viễn không thể đứng dậy đi đứng được nữa, còn phải đối mặt với những việc chồng chưa cưới bỏ đi và lời chê cười của người khác. Liệu cô sẽ thế nào?

Chỉ là nghĩ đến đây liền khiến cô cảm thấy bản thân sẽ trở nên điên dại mất thôi.

“Muốn nói gì hãy nói thẳng.” Âu Minh Triết thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của cô liền nói thẳng.

“Không có gì ạ, mình ăn cơm đi ạ!” Đàm Tiểu Ân gắp thức ăn cho anh: “Chú thử món gà tiêu xanh này đi ạ, nếm thử có ngon hay không?”

Âu Minh Triết đã nếm thử một chút: “Ừm.”

“Uống thêm chút canh.” Cô chan canh vào bát đưa cho anh, chăm sóc từng li từng tí.

Cảm thấy chỉ có như vậy mới có thể vơi đi áy náy trong lòng mình, tuy cô cũng biết những việc nhỏ nhặt này không là gì cả.

Dùng xong bữa, Đàm Tiểu Ân dọn dẹp bát đũa rồi về phòng cùng với Âu Minh Triết.

Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân: “không còn sớm nữa, mau đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi thôi, hôm nay chắc chắn em đã quá mệt mỏi rồi.”

Tuy bọn họ ở cùng nhau tại nhà họ Âu, nhưng ở nơi đây thì lại chia phòng, mỗi người đều có phòng riêng của riêng mình.

Trước nay hai người đều độc thân, nếu đột nhiên cùng phòng, đừng nói Đàm Tiểu Ân, đến Âu Minh Triết cũng thấy lạ lẫm.

Dù sao thì anh vẫn luôn là một người cần có không gian riêng của bản thân mình.

Đàm Tiểu Ân nói: “Chú à, em giúp chú “cọ” người nhé!”

“…” Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, anh không thể ngờ rằng đột nhiên cô lại nói ra ý này.

Giúp anh cọ người?

Anh nhìn Đàm Tiểu Ân: “Em qua đây.”

Đàm Tiểu Ân rất nghe lời mà dựa lại gần, bàn tay lành lạnh của anh đặt lên trán cô, nhả chữ: “đầu óc bị nhúng nước à?”

“…” Đàm Tiểu Ân nói: “Em chỉ muốn giúp chú thôi, sao lại nói óc em bị nhúng nước chứ?”

“Em là một cô gái mới lớn, chẳng lẽ tôi lại phải cần em giúp tôi lau chùi cơ thể hay sao?” Xem như cô không ngại, nhưng anh thì lại có.

Thường ngày thì việc tắm rửa mặc quần áo đa số Lý Sơn sẽ giúp anh.

Đàm Tiểu Ân lại chân thành nói: “Em không phải là gái mới lớn mà là vợ chú. Sao chú lại xem em như người ngoài vậy chứ?”

Không phải trước đây anh đã từng nói, cô là vợ anh, không được xem anh như người xa lạ sao?

Vậy mà trước nay anh lại không cho cô làm giúp anh những việc này.

Trước đây là do Đàm Tiểu Ân cô da mặt mỏng, không vượt qua được sự xấu hổ trong lòng mới như vậy.

Nhưng cô đã nghĩ kĩ, cô đã trở thành vợ Âu Minh Triết, phải thích ứng với thân phận này mà giúp anh làm chút chuyện gì đấy!

Cô không làm tốt những việc khác, lại cũng không có cơ hội học hỏi, nhưng cô có thể chăm chút việc ăn uống hằng ngày cho anh.

Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, anh nhìn thấy được quyết tâm to bự từ mắt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK