Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 72:

Thế nhưng, vẻ mặt Đinh Cẩn cũng là đầy mơ hồ: Gần đây cậu ta cũng không hẹn Vũ Minh Hân!

Quản gia đi tới, nói: “Cô Triệu tới rồi ạ.”

Tất cả mọi người trong phòng khách đều đồng loạt nhìn về phía Vũ Minh Hân, Vũ Minh Hân lễ phép đi tới, chào hỏi: “Ông ngoại, bà ngoại, Chú Âu…”

Cô ta mỉm cười nhìn về phía Âu Minh Triết, được Âu Minh Triết mời tới, cô ta tỏ ra rất vinh hạnh, vì vậy, nụ cười trên mặt cũng rất tươi.

Đàm Tiểu Ân không nói gì, chỉ là thầm đánh giá Vũ Minh Hân, luôn cảm thấy Vũ Minh Hân hôm nay rất khác, cô ta đã gặp được chuyện tốt gì sao?

“Ngồi đi!” Người nói là Bà Âu, vừa khéo léo vừa nhiệt tình.

Bà Âu nhìn Vũ Minh Hân, không khỏi không thừa nhận, Vũ Minh Hân rất có lễ phép, nói chuyện, làm việc rất đều khéo léo.

Nhưng mà, đối với Vũ Minh Hân, làm thế nào cũng không thích nổi.

Vũ Minh Hân ngồi xuống chỗ trống ở bên cạnh Đinh Cẩn, cô ta hôm nay tự tin rất khác thường, sau khi ngồi xuống, còn hướng phía Đinh Cẩn khẽ mỉm cười.

Đinh Cẩn căn bản không nghĩ tới Vũ Minh Hân đột nhiên sẽ tới đây, rất bất ngờ.

Hơn nữa, còn là cậu mời tới, trong lòng sinh ra một loại dự cảm xấu.

Sau khi Vũ Minh Hân ngồi xuống, Âu Châu Du cũng từ đi ra trong phòng ăn.

Thấy Vũ Minh Hân, Âu Châu Du mở miệng, “Tới rồi à!”

“Dì.” Vũ Minh Hân tiếp tục mỉm cười.

Vẻ làm dáng này của cô ta khiến Đàm Tiểu Ân cảm thấy chán ghét — thật là muốn phơi bày bộ mặt thật của cô ta.

Âu Châu Du đi tới, vốn là ngồi cạnh Đinh Cẩn chung một chỗ, hiện tại vị trí kia đã bị chiếm đoạt, không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống cạnh Đàm Tiểu Ân.

Vũ Minh Hân cảm giác được ánh mắt hết thảy người nhà này đều đang đặt trên người cô ta, cô ta đeo nụ cười, sống lưng ưỡn thẳng.

Âu Châu Du hỏi: “Có biết hôm nay tại sao gọi cô tới không?”

“Không… Không biết.” Mặc dù biết, nhưng Vũ Minh Hân vẫn là giả bộ vẻ thuần lương.

Âu Châu Du cười một tiếng, lấy điện thoại ra mở album, để lên bàn: “Cái này cô biết không?”

Bởi vì biểu cảm của Âu Châu Du quá mức nghiêm túc, Đàm Tiểu Ân cũng không nhịn được nhìn một cái, không nhìn còn đỡ, nhìn một cái liền bị dọa giật mình…

Đây không phải ngày cô đi hợp lớp sao?

Trong hình, cô và Đinh Cẩn đứng nói chuyện ở hành lang trước cửa phòng rửa tay, chỉ là tấm hình này sao lại ở chỗ chị?

Trái tim Đàm Tiểu Ân nhảy pưng pưng, lại nhìn về phía người trong nhà, phát hiện vẻ mặt của mọi người không biết từ lúc nào, đều đã trở nên vô cùng nghiêm túc.

Phản ứng đầu tiên của cô, chính là Vũ Minh Hân…

Bọn họ đặc biệt gọi Vũ Minh Hân đến đây, là bởi vì chuyện này có liên quan đến Vũ Minh Hân?

Vậy nên, hình là do Vũ Minh Hân chụp lại?

Người phụ nữ xấu xa này…

Đinh Cẩn cũng nhìn thấy, cậu ta nhíu chặt mi ngồi ở đó, theo bản năng nhìn sang Đàm Tiểu Ân.

Vũ Minh Hân nhìn thấy tấm hình, làm ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới, Âu Minh Triết không chỉ xem mấy tấm ảnh này một mình.

Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, cậu ta không nghĩ tới Vũ Minh Hân sẽ làm ra chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK