Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 207:

Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân một cái, những lời này của Vũ Minh Hân nói tới rất khó nghe, bất quá, Đàm Tiểu Ân cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại cảm thấy buồn cười.

Vũ Minh Hân đây là đang cảm giác mình cướp danh tiếng của cô ta, mất hứng chứ gì?

Phải biết bình thường Vũ Minh Hân, đều là ở trước mặt mọi người là người nhu thuận, giả bộ làm người tốt, nhanh như vậy liền lộ ra nguyên hình?

Lâm Vi từ trên giường xuống, nhìn Vũ Minh Hân một cái, “Nói như vậy là quá đáng rồi đấy! Cậu cũng đâu có tận mắt thấy, làm sao có thể nói bậy bạ.”

Trước bị Hồ Tiểu Tri bêu xấu qua một lần, Lâm Vi hiện tại rất ghét nghe được lời như vậy.

Vũ Minh Hân cứng đờ, nhìn Lâm Vi một cái, không nghĩ tới bình thường thoạt nhìn lãnh đạm như vậy, Lâm Vi lại thay Đàm Tiểu Ân nói chuyện.

Hai người này quả nhiên là giống nhau, để cho người nhìn liền ghét.

Vũ Minh Hân nói: “mình cùng Đàm Tiểu Ân là bạn học cấp ba, cô ta là người như thế nào, mình so với cậu rõ ràng hơn.”

“Vậy cô ngược lại là nói một chút, tôi là người như thế nào?” Đàm Tiểu Ân nhíu mày, tiếp Vũ Minh Hân mà nói.

Cô đối với nhân phẩm của mình không thẹn với lương tâm, nếu có thẹn, thì phải là Vũ Minh Hân.

“tôi lười để ý cậu!” Vũ Minh Hân thấy hai người hợp lại nhằm vào cô ta, Hồ Tiểu Tri vừa giống như người ngu đứng một bên, không giúp được gì, trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Dễ dàng như vậy liền bị tức giận bỏ đi?

Đàm Tiểu Ân nhíu mày, có chút ngoài ý muốn.

Như vậy thì rất không có ý nghĩa a!

Hồ Tiểu Tri vẫn đối với Đàm Tiểu Ân có ý kiến, trước cùng Lâm Vi lại có chút mâu thuẫn, thấy trong phòng chỉ có Lâm Vi cùng cô, rất nhanh liền đi ra ngoài.

Mới vừa tựu trường, sẽ tương đối bận rộn. Đàm Tiểu Ân vừa bận rộn, liền bận đến thứ tư, mới nhớ tới cô nói qua là sẽ trở về thăm Âu Minh Triết.

Cô mới từ trường học đi ra, lên xe buýt, liền nhận được điện thoại của cô của mình.

Nhớ tới lần trước nhận được điện thoại của cô, vẫn là Bà Đàm để cho cô khuyên Đàm Tiểu Ân không được gả cho Âu Minh Triết. Đàm Tiểu Ân nghe điện thoại, “Cô ạ.”

“Tiểu Ân.” Cô nói: “Đã lâu không gặp, cô không yên tâm về cháu, nên gọi điện thoại, cháu bây giờ thế nào rồi?”

“Tốt vô cùng.” Có thể đi học, đối với cô mà nói cũng rất tốt, hơn nữa, còn có anh cưng chiều cô, chiếu cố cô, cảm giác mình quả thực là đang sống ở Thiên đường.

Cô nói: “cháu sống tốt cô cũng an tâm.”

Đàm Tiểu Ân hỏi: “Cô gọi điện thoại tới, có chuyện gì không ạ?”

Bởi vì Bà Đàm trước quá quá đáng, thế cho nên Đàm Tiểu Ân giờ nghe được giọng của cô mình còn thấy thân thiết hơn so với giọng bà Đàm.

Cô nói: “Mẹ cháu ở chỗ này của cô, cháu muốn nói chuyện với mẹ cháu không?”

“…” Cô vừa nói như thế, Đàm Tiểu Ân liền hiểu, cô ấy gọi điện thoại cho cô, hoàn toàn là ý của mẹ mình.

Nhưng Đàm Tiểu Ân vẫn là không có vội vã cúp điện thoại.

Đàm Tiểu Ân nói: “Mẹ cháu lại đi làm khó dễ cô rồi hả?”

Biết cô tình bình thường đối với mình rất tốt, thấy mình nghe lời cô, mẹ lại tìm cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK