Chương 69:
Cũng may Đàm Tiểu Ân không nể mặt cậu ta, nhìn bộ dáng kia, đoán chừng Đinh Cẩn cũng sẽ không thèm để ý tới Đàm Tiểu Ân nữa.
Vũ Minh Hân nhìn tấm ảnh vừa chụp lén trên điện thoại, từ góc độ này của cô ta nhìn qua, Đàm Tiểu Ân và Đinh Cẩn rất gần, giống như hai người đang thân mật vậy.
Cô ta nhếch khóe miệng, rất mong chờ tình huống Âu Minh Triết thấy những tấm hình này, sau đó ấn gửi đi.
Phía dưới còn nhắn chữ: “Chú Âu, chú nhìn Đàm Tiểu Ân đi, cô ấy lại tới rồi, còn nói cô rất thích Đinh Cẩn, ở bên cạnh chú chỉ là bởi vì bị mẹ cô ép buộc mà thôi. Chỉ cần Đinh Cẩn đồng ý ở bên cạnh cô ấy, cô ấy lập tức rời khỏi chú…”
Gửi xong tin nhắn, Vũ Minh Hân nhếch khóe miệng, cô ta cũng không tin, Đàm Tiểu Ân còn có thể tiếp tục ở lại Nhà họ Âu.
Chỉ cần Âu Minh Triết không để ý tới Đàm Tiểu Ân, Đàm Tiểu Ân liền không còn cơ hội xuất hiện trước mặt cô ta và Đinh Cẩn nữa!
Vẫn trở về làm một kẻ khố rách áo ôm!
Hơn nữa, nhìn ra được tính cách Âu Minh Triết không tốt, cô ta quả thật có chút mong đợi kết quả của Đàm Tiểu Ân.
Thấy Đinh Cẩn bị từ chối, vẻ mặt lạnh lùng đi ra, Vũ Minh Hân vội vàng cất điện thoại di động, đi theo cậu ta.
Đàm Tiểu Ân là người cuối cùng rời đi, sau khi đi khỏi phòng ăn liền chạy thẳng tới trạm xe gần nhất, mua vé trở về nhà.
“Tiểu Ân, cuối cùng cô cũng về rồi!” Đàm Tiểu Ân mới vừa tới cửa, liền thấy dì Ngô từ trong nhà đi ra giống như chuẩn bị về nhà họ Âu, sắc mặt thoạt nhìn có chút nghiêm túc.
“Chào dì!” Nhìn vẻ mặt dì nghiêm trọng. “Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Minh Triết hôm nay có chút không vui, lát nữa cô nên cẩn thận một chút.” Nếu nói người trong nhà này sợ nhất cái gì, có lẽ chính là sợ nhất Âu Minh Triết nổi giận đi!
Lời của dì Ngô khiến Đàm Tiểu Ân có chút nghi hoặc, lúc chú gọi điện thoại cho cô vẫn còn rất tốt mà!
Cô cũng không nghĩ nhiều, nói với dì Ngô: “Vậy dì đi thong thả, trên đường nhớ cẩn thận một chút.”
Mỗi ngày đều là vào lúc này dì sẽ trở về Nhà họ Âu.
Dì nói: “Cô mau vào đi thôi!”
“Tôi tiễn dì một chút.” Đàm Tiểu Ân đi cùng dì một đoạn mới quay lại. Cô không mang chìa khóa, gõ cửa một cái, Lý Sơn ra mở cửa, thấy Đàm Tiểu Ân cũng không hỏi han gì, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Nhớ tới tấm hình ban nãy vừa nhận được, cô đang lôi lôi kéo kéo với Đinh Cẩn, Lý Sơn liền giận đến không nhịn được.
Cô thật sự không đặt ngài Âu trong lòng sao?
Đàm Tiểu Ân lấy dép đi trong nhà từ tủ giày, đổi giày xong liền nhìn về phía Lý Sơn đứng bên cạnh, nói: “Anh Lâm, anh vẫn ổn đấy chứ?”
Bị chú mắng không dám nói lời nào?
Anh ta đã làm gì sai sao?
Lý Sơn không lên tiếng, chỉ nhìn Đàm Tiểu Ân, ở đôi mắt của anh ta cô thấy được sự lạnh lùng và kháng cự.
Âu Minh Triết nói anh có tâm sự, nhìn xem, vẫn chưa ổn mà!
Đàm Tiểu Ân cũng không hỏi lại, cô cũng không phải là người không thức thời.
Cô đi vào phòng khách, thấy Âu Minh Triết ngồi ở chỗ đó, anh còn mặc bộ quần áo lúc ra ngoài, sắc mặt rất nghiêm túc, bầu không khí ở phòng khách dường như có gì đó không đúng.
“Chú, tôi về rồi!” Đàm Tiểu Ân đi tới, thả túi xuống, ánh mắt rơi vào trên người Âu Minh Triết.