Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 86:

Nhưng sợ ông ta còn hiểu lầm nữa nên Đàm Tiểu Ân nói rõ luôn: “Hay là ông tìm người khác đi! Tôi mới tốt nghiệp cấp ba còn chưa học đại học, hoàn cảnh gia đình cũng không tốt, không với cao nổi đâu.”

“Không sao cả, chỉ cần em ở nhà chịu khó siêng năng làm nhiều việc một chút là được. Tôi không ghét bỏ gì đâu…”

“…”

Đàm Tiểu Ân nhịn không được cau mày, phát hiện người đàn ông này căn bản sẽ không biết được xem sắc mặt người khác, cô đã nói rõ ràng như vậy mà ông ta còn nghe không hiểu sao?

Còn Mẹ Đàm vẫn cứ khăng khăng dàn xếp với Trần Viễn: “Tiểu Ân nhà bác không có ưu điểm gì, chỉ có siêng năng cần cù, lúc còn đi học là nó tự mình kiếm sinh hoạt phí, rất giỏi giang đó.”

Bà Trần liếc nhìn Đàm Tiểu Ân, nghe nói cô cần cù chịu khó thì trong lòng mới thoải mái hơn một chút. Thực tế thì bà ta không coi trọng Đàm Tiểu Ân lắm, hoàn cảnh gia đình kém như vậy, đã vậy còn không học đại học, nhưng con trai bà đã hơn 30 rồi.

Bây giờ chỉ cần tìm một người phụ nữ để kết hôn là xong thôi.

Nhưng nhìn bộ dáng Trần Viễn thì rất thích cô gái Đàm Tiểu Ân này.

Cưới Đàm Tiểu Ân cần cù chịu khó thì cũng tốt hơn là cưới một người đàn bà hết ăn lại nằm về nhà!

Đàm Tiểu Ân nhìn mẹ mình đang hận không thể ghép đôi mình và Trần Viễn, cô thấy không còn lời nào để nói cả…

Có mẹ của cô thêm mắm dặm muối như vậy bên cạnh thì trách không được bọn họ tự tin đến vậy.

Đàm Tiểu Ân nói thẳng: “Tôi không thích đối tượng lớn hơn tôi quá nhiều tuổi, không có tiếng nói chung.”

Mẹ Trần không vui, ý tứ sâu xa nói: “Cô đây là chê Trần Viễn nhà tôi tuổi lớn đúng chứ!”

Bà ta cũng không chê nhà họ Đàm nghèo hèn mà Đàm Tiểu Ân lại ghét bỏ con trai bà ta.

“Tuổi tác lớn chỗ nào chứ?” Mẹ Đàm trừng mắt liếc Đàm Tiểu Ân, không thích cô nói lung tung như vậy: “Trần Viễn mới 30, tuổi tác không lớn lắm đâu.”

“30?” Đàm Thanh Đức kinh ngạc nhìn Trần Viễn: “Con còn tưởng đã 40 tuổi rồi cơ!”

Cậu thật sự không cố tình chỉ là nói lời thật lòng mà thôi.

Mẹ Đàm thấy con trai con gái nhà mình người xướng kẻ họa thì chút nữa tăng xông máu mất.

Hai đứa này cố ý phá đám phải không đây?

Mẹ Đàm nói: “Tuổi lớn một chút sẽ rất thương vợ, ba mươi tuổi cũng không tính là lớn, chính là đang tuổi chín với công việc sự nghiệp đã ổn định.”

Bà ấy hiển nhiên rất hài lòng Trần Viễn.

Bà Trần nể mặt bà Đàm nên cũng không so đo với Đàm Tiểu Ân, nhưng lại cảm thấy Đàm Tiểu Ân quá nông cạn: “bọn nhóc ngày nay chỉ thích các anh chàng mặt bún ra sữa thôi.”

Mẹ Đàm nói: “Do còn nhỏ quá mà thôi, nếu là thời của chúng ta chỉ chọn tìm những người đáng tin chững chạc mà thôi.”

Dưới cái nhìn của bà thì Trần Viễn rất phù hợp với điều kiện này.

Đàm Tiểu Ân nhìn bà Đàm: “Mẹ à, mẹ muốn gả con hay là muốn tự mình gả cho người ta?”

Sao lại tích cực như vậy

Nhìn bộ dáng này, nếu hôm nay Đàm Tiểu Ân cô không có mặt, có lẽ mẹ cô cũng dự định tự quyết định luôn đúng không?

Mẹ Đàm trừng Đàm Tiểu Ân: “người ta còn đang ngồi trước mặt đâu? Con có thể nói chuyện đàng hoàng chút được không hả?

“Con đang nói chuyện đàng hoàng mà.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK