Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 92:

Bây giờ muốn cầu cạnh bà ấy, Đàm Tiểu Ân cũng không tranh cãi gì.

“…” Mẹ Đàm trừng mắt nhìn Đàm Tiểu Ân, không nói gì nữa.

Thì thôi, dù sao đã đến đây rồi

Bước ra trạm cao tốc, điện thoại từ Âu Minh Triết đã vang lên: “Bọn họ đã đến chưa?”

Đàm Tiểu Ân nói: “đã đến rồi ạ, rất nhanh sẽ đến chỗ chú.”

Địa điểm ăn cơm là một tiệm lẩu, nơi này do Âu Châu Du chọn, Âu Châu Du rất hiểu ý, biết gia cảnh nhà Đàm Tiểu Ân không tốt, sợ đến nhà hàng năm sao hay nhà hàng tây sẽ khiến ba mẹ Đàm Tiểu Ân không dễ chịu, cho nên đã đặc biệt chọn nơi đây.

Đàm Tiểu Ân mới tới cửa liền nhìn đến Âu Châu Du: “ Chị.”

Âu Châu Du cười, tầm mắt dừng trên người ông bà Đàm, nhiệt tình nói: “là bác trai bác gái đúng không ạ, đi đường xa như vậy, cực khổ rồi ạ.”

Hôm nay Âu Châu Du ăn mặc rất điệu thấp, một chiếc váy dài đen, vừa đoan trang lại trịnh trọng.

Mẹ Đàm vừa thấy Âu Châu Du liền đáp một tiếng, không nhiệt tình gì cho cam.

Âu Châu Du cũng không để ý gì, đi phía trước dẫn bọn họ vào phòng bao.

Đàm Tiểu Ân nhìn Mẹ Đàm, khẽ nói: “Mẹ…nhiệt tình hơn một chút có được không? Làm như người ta thiếu tiền mẹ vậy.“

“…”

Âu Châu Du vừa dẫn cả nhà Đàm Tiểu Ân đến phòng bao liền nói: “Ba, mẹ, bọn họ đến rồi ạ.”

Ba mẹ Âu Minh Triết vội đứng lên, thái độ bọn họ vô cùng tốt, bà Âu một chút kiêu ngạo cũng không có, lo ba mẹ Đàm Tiểu Ân không được tự nhiên, trong lòng sẽ khó chịu.

Bà Âu cười nói: “nhanh ngồi xuống đây, đường xa như vậy, cực khổ rồi!”

Thái độ còn tốt hơn so với thái độ bà Đàm đối với mẹ con nhà họ Trần nữa.

Bà Đàm nhìn một vòng số người trong phòng, thấy ông Âu, bà Âu, còn có…Âu Minh Triết ngồi trên xe lăn.

Âu Minh Triết nói: “hai bác khỏe ạ.”

Bà Đàm cũng chưa gặp qua Âu Minh Triết, luôn cho rằng người lừa Đàm Tiểu Ân bỏ đi là Lý Sơn, nên cũng không để ý đến Âu Minh Triết.

Bà ta nói: “Không cần khách sáo như vậy.”

Sau đó cùng ông Đàm ngồi xuống.

Âu Cảnh Du gọi người đến châm trà nước.

Hết thảy nhìn qua cũng khá bình yên, Đàm Tiểu Ân cũng thở dài một hơi.

Chỗ ngồi của Đàm Tiểu Ân là giữa Âu Minh Triết và bà Đàm, khi cô ngồi xuống nhìn về phía Âu Minh Triết, tuy cô đang cố gắng duy trì sự bình tĩnh, nhưng trong trường hợp như thế này cô liền hồi hộp muốn chết, may mà còn có chú ở đây, nhìn thấy chú lòng liền an tâm lạ.

Bà Đàm uống trà rồi thở dài một hơi, nhìn trên bàn dã ngồi đầy người lại không nhìn thấy Lý Sơn, nhịn không được hỏi: “Cậu ta sao còn chưa đến đây?”

“cậu ta?”

Bà Âu không hiểu ý bà Đàm nói là ai, cả nhà hai họ đều đã có mặt, ở đây còn thiếu ai nữa đâu?

Bà Đàm nhìn Đàm Tiểu Ân, Đàm Tiểu Ân mới hiểu được: “người mẹ con nhắc đến hẳn là Lý tiên sinh ạ.”

Âu Cảnh Du cười nói: “trước đây bác gái đã gặp qua Lý Sơn sao ạ?”

“Bà ấy đã gặp qua một lần ạ.”Đàm Tiểu Ân giải thích xong, mới nói với bà Đàm: “Mẹ à, người kết hôn với con không phải là Lý Sơn, mà là anh ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK