Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 53:

Tuy Đàm Tiểu Ân nhắm mắt lại, không nhìn thấy gì cả, nhưng thời điểm Âu Minh Triết cúi đầu xuống, môi gần như dán lên mặt của cô, thì cô vẫn bị dọa sợ mà mở mắt…

Cô nhìn Âu Minh Triết, nhưng Âu Minh Triết lại không hề né tránh, vẫn duy trì khoảng cách đầy xấu hổ đó mà thản nhiên nhìn lại cô.

Cô càng lúng túng hơn!

Nhìn anh, ngay cả hô hấp cô cũng không dám thở mạnh, chỉ mở to mắt nhìn Âu Minh Triết.

“Ngủ đi!” Âu Minh Triết gần như dán lên mặt cô mà nói chuyện.

Đàm Tiểu Ân nói: “Tôi không ngủ được.”

Anh làm như vậy sao cô ngủ được chứ!

Cô sắp hồi hộp sắp chết rồi?

Âu Minh Triết khẽ cong môi: “Không phải em bảo tôi ở cùng em sao?”

“… ” Đàm Tiểu Ân thề, cô chưa từng nói lời nào như vậy, rõ ràng do anh hiểu lầm.

Cô nhìn Âu Minh Triết, lấy dũng khí nói: “Chú à, chú là người đàng hoàng, chú sẽ không hôn tôi đâu nhỉ?”

“Người đàng hoàng?” Âu Minh Triết nhìn cô: “Ai nói với em như vậy?”

“…” Lúc đầu Đàm Tiểu Ân còn tưởng, cô nói như vậy thì anh sẽ hùa theo cô… Sẽ làm theo lời cô. Nào ngờ, anh hoàn toàn không thèm để ý tới thể diện.

Đây rõ ràng là nói anh muốn hôn cô sao?

Hơn nữa, thân phận của cô bây giờ là vợ của Âu Minh Triết, có muốn tránh cũng không tránh được, cô không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận mà nhắm hai mắt lại.

Hàng lông mi run rẩy đã tiết lộ sự khẩn trương của cô.

Đàm Tiểu Ân nghĩ loạn trong lòng, may là Âu Minh Triết không thể sinh, nếu không đến lúc anh nói muốn cô sinh con thì lúng túng tới cỡ nào?

Trong lúc Đàm Tiểu Ân chờ bị Âu Minh Triết hôn, thì cửa phòng lại bị gõ.

Âu Minh Triết đi mở cửa.

Đàm Tiểu Ân lén hé mắt ra nhìn, thấy Lý Sơn đang nói chuyện với Âu Minh Triết, sau đó hai người cùng đi ra ngoài còn đóng cửa lại. Lúc này cô mới thở dài một hơi.

Đàm Tiểu Ân nằm trên giường, thấy Âu Minh Triết vẫn chưa về, cô bèn lấy điện thoại ra chơi một lúc.

Ngày mai là sinh nhật của thầy chủ nhiệm, đám bạn trong lớp đang bàn nhau tổ chức sinh nhật cho thầy ở trong nhóm chat. Đàm Tiểu Ân nhớ tới thầy chủ nhiệm, người thầy đã đối xử rất tốt với cô.

Thầy biết nhà Đàm Tiểu Ân khó khăn nên thường hay giúp đỡ, đôi khi thầy còn gọi Đàm Tiểu Ân vào phòng làm việc để cô thu gom giấy lộn trong phòng, sau đó để Đàm Tiểu Ân mang chỗ giấy đó đi bán, như vậy có thể đổi được chút tiền tiêu vặt.

Tuy số tiền đó không nhiều nhặn là bao, nhưng đây cũng là cách thầy giúp đỡ cô.

Vả lại thầy La thường động viên cô rằng đi học là lối thoát duy nhất của cô, cho dù là gia cảnh có nghèo khó đến mấy, cô cũng không được từ bỏ.

Thầy là người có ảnh hưởng rất lớn tới cô.

Đàm Tiểu Ân đang do dự không biết mình có nên đi hay không, đột nhiên Vũ Minh Hân gắn tên cô trong nhóm chat: “Đàm Tiểu Ân, không phải bây giờ cậu đang ở thành phố Kinh Châu à? Thầy La đối xử tốt với cậu như vậy, cậu không định tham gia?”

Đàm Tiểu Ân không còn lời gì để nói, sinh nhật của thầy La, đi là chuyện phải làm rồi, chỉ là Vũ Minh Hân gắn tên cô là có ý gì?

Cô ta lại định giở trò gì đây?

Vì Vũ Minh Hân gắn tên Đàm Tiểu Ân, nên nhiều người khác cũng chỉ đích danh cô: “Đúng vậy, Tiểu Ân, cậu mà không đến là không được đâu nhé! Cậu là ủy viên học tập của lớp mình cơ mà!”

Lúc như thế này Đàm Tiểu Ân không thể giả chết được, đành phải trả lời: “Tớ sẽ đi.”

Sau này cơ hội gặp gỡ nhau sẽ càng ngày càng ít, bây giờ đi thăm thầy La là việc cô nên làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK