Mục lục
Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 90:

Sự tốt đẹp nơi anh như ánh trăng sáng treo tích tắp trên bầu trời, nhưng cũng gần trong gan tất.

Cô dựa vào vai Âu Minh Triết, chất liệu vải áo sơ mi rất nhẵn mịn, khiến lòng cô cũng an tâm lại: “Chỉ là nhớ anh thôi.”

Dù Âu Minh Triết lòng dạ sắt đá thì khoảng khắc nghe được câu nói này của Đàm Tiểu Ân thì lòng đã hóa mềm mại.

Anh nói: “Cho em ôm năm phút.”

Khi anh đang chăm chú làm việc thì không thích bị người khác quấy rầy, năm phút đã

là cực hạn rồi.

Đàm Tiểu Ân nhịn không được cười ra tiếng, cô ngước đầu lên, nhìn sườn mặt anh, vẻ mặt anh rất chuyên chú, nhưng cô lại cảm thấy rất ngọt lại rất ấm: “Hôm nay em gặp mẹ, hẹn bà ấy thứ bảy tuần sau ăn bữa cơm, được không ạ?”

Âu Minh Triết nói: “Được.”

Mọi người đều rãnh rỗi vào thứ bảy.

Anh ngẩng đầu nắm lấy tay Đàm Tiểu Ân: “ mẹ em không làm khó em chứ?”

“Không có.” Đàm Tiểu Ân nói: “ Bà ấy là mẹ em, em có thể giải quyết được bà ấy mà.”

Cũng không thể lúc nào cũng vì việc trong nhà cô, mà để cho chú giúp đỡ hoài được.

Tuy nghe cô nói vậy, Âu Minh Triết vẫn cảm thấy không an tâm cho lắm.

Đàm Tiểu Ân không phải là kiểu người không hiểu chuyện, thấy anh đang bận: “Em tắm rửa trước, không quấy rầy anh làm việc nữa, bên ngoài quá nóng, cả người giơ toàn mồ hôi thôi!”

Âu Minh Triết nhìn bóng lưng Đàm Tiểu Ân đi lên lầu, cô không đi thang máy mà trực tiếp bước lên cầu thang đi lên…

Đàm Tiểu Ân tắm rửa xong, khi bước xuống thì Âu Minh Triết đã kết thúc công việc, anh đang ngồi tám chuyện với Âu Châu Du trong phòng khách.

Âu Châu Du nói: “Tối qua khi Đinh Cẩn về nhà, chị đã nói với nó sau này đừng qua lại gì với Vũ Mình Hân kia nữa, nó cứ khăng khăng không nghe, em nói xem sao nó lại cố chấp đến như vậy? Rõ ràng trước đây chị nói gì nó đều vâng dạ nghe theo.”

Âu Minh Triết bình tĩnh nói: “nó không phải là đứa trẻ nữa rồi, có suy nghĩ chủ kiến của riêng mình.”

“Nhưng mà nếu nó cứ ở cùng Vũ Minh Hân thì về sau khó tránh khỏi gặp mặt được, chị lo Tiểu Ân sẽ suy nghĩ nhiều thôi.” Âu Châu Du thở dài: “em nói xem cục cưng nhà chị có phải đang cố ý đối chọi với Đàm Tiểu Ân không, trước đây nó đâu như vậy chứ, tại sao lại không thích Tiểu Ân đến như vậy?”

Lời của Âu Châu Du khiến Âu Minh Triết ngây người một lúc.

Anh ngẩng đầu nhìn Đàm Tiểu Ân đứng trên bậc thang.

Cô vừa tắm xong, trên người mặc một chiếc áo thun rộng rãi, mái tóc vẫn còn ướt đẫm, thấy thế Âu Minh Triết liền cau mày theo thói quen: “sao em không hong khô tóc rồi mới xuống đây hả?”

“Dù sao trời khá oi bức, sẽ nhanh khô thôi.” Đàm Tiểu Ân bước xuống chào hỏi Âu Châu Du rồi ngồi xuống bên cạnh Âu Minh Triết.

Vừa nãy nghe bọn họ nói về quan hệ giữa cô và Đinh Cẩn khiến Đàm Tiểu Ân hơi chột dạ.

Chị Du và chú tốt với cô như vậy, nếu bọn họ biết mối quan hệ lúc trước giữa cô và Đinh Cẩn, có phải sẽ vì vậy mà ghét bỏ cô không?

May mà trước mặt Đàm Tiểu Ân, Âu Châu Du cũng không nhắc gì về việc của Định Cẩn và Vũ Minh Hân nữa, chỉ cười nói: “Thôi chị bận việc đi trước, không làm phiền vợ chồng trẻ hai đứa nữa.”

Ba chữ “vợ chồng trẻ” khiến Đàm Tiểu Ân hơi ngượng ngùng.

Chưa kịp phản ứng thì Dì Ngô đã sớm được Âu Minh Triết dặn đi lấy khăn đưa qua.

Âu Minh Triết nhận khăn rồi trông về mái tóc vẫn còn ướt đẫm của Đàm Tiểu Ân: “Tới đây.”

Đàm Tiểu Ân mới biết anh đang muốn lau khô tóc giúp, cô ngại ngùng khi khiến anh phải tự tay để giúp mình: “Hay là để em tự làm thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK