Nghe Giang Hạo nói, trong đối mắt Hồng Vũ Diệp vẫn là vẻ lãnh đạm như trước đây. "Tu vi thông thiên, đăng phong tạo cực?" Nàng cười lạnh nói: "Cũng đúng, ngươi mới Kim Đan, thứ có thể phát hiện ra cực kì có hạn." "Tiền bối minh giám." Giang Hạo cung kính nói. "Pha trà đi.” Hồng Vũ Diệp ngồi xuống bên cạnh bàn, nói. Giang Hạo nghe vậy thì bắt đầu lựa chọn, định dùng một tiền năm trăm. Chỉ là vừa mới lấy ra, hắn lập tức cảm nhận được một ánh mắt lạnh như băng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.