"Xem ra, ngươi vẫn xem lời căn dặn của ta như gió thoảng bên tai." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, trong nháy mắt khí thế mạnh mẽ kinh người trào ra. Giống như Trường Giang cuồn cuộn đập vào mặt. "Tiền bối." Thấy đối phương còn chưa ra tay, Giang Hạo đúng lúc nói: "Vãn bối không phải cố ý, thật sự là có lệnh của sư môn nên không thể chống lại. Đồng thời ở đây quá mức nguy hiểm, không nói hoa kia không dễ nhổ đi trồng nơi khác, nó cũng không quen với khí hậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.