Giang Hạo không biết suy nghĩ của người khác, cho dù biết cũng sẽ không để ý tới. Hắn không thể dừng đào quặng, ngược lại còn chăm chỉ hơn tất cả mọi người. Hắn chưa bao giờ ngừng nghỉ, ngoại trừ buổi chiều có một tảng đá rơi xuống khiến cho hắn chém ra ngoài một phát, cũng không thấy hắn bị phân tán sức chú ý. Sau khi trời tối, Giang Hạo cất cuốc, thoáng tiếc nuối liếc nhìn hầm mỏ. Tiến độ của ngày hôm nay còn hơn trước kia 10%. Những người khác đều thở phào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.