Thiên Âm Tông. Sân nhỏ của Giang Hạo. Hai bóng người xuất hiện ở đại sảnh. Thời gian đã trôi qua hai tháng rưỡi, cuối cùng đã trở về. Giang Hạo nhìn xung quanh, cơ sở cũng không có gì thay đổi, chi tiết đồ vật cũng không xảy ra vấn đề gì, xem ra không có ai từng đến đây. "Nắm tay ta không có cảm giác gì sao?" Giọng nói lạnh lùng của Hồng Vũ Diệp vang lên. Giang Hạo lúc này mới buông tay ngọc mềm mại trắng trẻo ra, cung kính nói: "Là bởi vì không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.