Sau khi phát hiện Kim Châu Hoành, Giang Hạo không đến Linh Dược viên nữa.
Hắn an tĩnh đợi ở sân nhỏ, mỗi ngày đều nhặt bọt khí, chờ đợi tích lũy đầy một trăm điểm bọt khí.
Liễu Tinh Thần cũng không tới nói cho hắn biết tình huống cụ thể.
Không biết có điều tra được gì không.
Điều này khiến hắn hơi bận tâm.
Trúc Cơ hoàn toàn không có khả năng đối đầu với Kim Đan sơ kỳ, hắn lo lắng khi đối phương gặp lại hắn sẽ không kìm nén được cừu hận trong lòng.
Còn việc trốn đến nơi khác…
Không phải hắn chưa từng nghĩ tới, nhưng cũng không thể trốn lâu, hơn nữa nhiều người phức tạp, còn không an toàn bằng sân nhỏ.
Nếu đối phương xuất hiện, hắn sẽ đi thẳng tới nơi sư phụ ở.
Dù sao cũng có chút hy vọng.
Chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là tấn thăng.
"Đợi thêm mấy ngày nữa là đủ." Giang Hạo thầm tự nói.
Thoáng một cái đã bảy ngày trôi qua, trong khoảng thời gian đó hắn đều ở lại sân nhỏ củng cố tu vi, thuận tiện về sau tấn thăng.
Tình huống bây giờ khác với trước kia, Trúc Cơ kỳ khi đủ một trăm điểm tu vi và một trăm điểm khí huyết, hắn tấn thăng không phải là kỳ lạ.
Nhưng lần này muốn bước vào hàng ngũ Kim Đan.
Đó là một bước dài, khó nói trước một trăm điểm tu vi và một trăm điểm huyết khí có đủ dùng hay không.
Không đủ sẽ rất phiền toái.
Lại tích lũy đủ một trăm điểm, phải cần ba tháng.
Kim Châu Hoành đã phát hiện ra hắn, sẽ đợi thêm ba tháng sao? Tuyệt đối không thể nào.
Có lẽ, hắn đã tìm hiểu kỹ xung quanh, mấy ngày tới sẽ động thủ.
Thở ra một hơi.
Giang Hạo xem bảng hệ thống.
【 Khí huyết: 99/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 100/100 (có thể tu luyện) 】
"Đợi thêm một ngày là đủ rồi."
Hôm nay Giang Hạo lấy Bán Nguyệt đao ra, bắt đầu dưỡng đao.
Càng vào thời điểm then chốt thì càng nguy hiểm.
Quả nhiên.
Hắn lại cảm nhận được cái nhìn chăm chú như có như không kia, rất trực tiếp, để cho người ta có loại cảm giác nóng bỏng.
"Tới rồi?" Quá nhanh, nhanh đến nỗi làm hắn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Giang Hạo kinh hãi, nhưng hắn không vọng động, hắn chờ đợi đối phương ra tay, sau đó chạy khỏi nơi này.
Đương nhiên, hắn cũng có lo lắng khác, đó chính là Thiên Hương Đạo Hoa.
Không ít người nhìn chằm chằm Thiên Hương Đạo Hoa.
Có lẽ Trưởng lão Bạch Chỉ và nữ nhân kia sẽ cho rằng có người muốn đoạt đồ của các nàng mà ra tay.
Chờ giây lát, ánh nhìn chăm chú như có như không kia đột nhiên biến mất.
"Hả?" Giang Hạo hơi nghi hoặc, không động thủ sao?
Cùng lúc đó, tiếng Liễu Tinh Thần ở bên ngoài vang lên: "Giang sư đệ có ở đó không?"
"Đến ngay đây." Giang Hạo lập tức trả lời.
Thì ra là Liễu Tinh Thần tới, khó trách đối phương sẽ tránh lui.
Nhưng mà, bây giờ là ban ngày, đối phương cũng có thể đợi đến ban đêm.
Sau khi mời Liễu Tinh Thần vào, Giang Hạo rót cho hắn một chén trà.
"Sư đệ nói không sai, đúng là có nằm vùng của những tông môn khác, đêm nay chắc sẽ tiến hành vây bắt." Nhấp một ngụm trà, Liễu Tinh Thần mới tiếp tục nói:
"Đêm nay tốt nhất sư đệ nên cẩn thận, người này tám chín phần là tới vì ngươi. Nếu hắn dám đến, chắc chắn đã chuẩn bị cho tình huống không thể quay về.
Thế nhưng ai cũng có dục vọng cầu sinh, nếu có thể còn sống trở về, hắn cũng không muốn chết ở chỗ này.
Trước mắt còn chưa quá cực đoan.
Nhưng một khi chúng ta động thủ, hắn sẽ trở nên cực đoan."
Giang Hạo gật đầu tỏ ra hiểu rõ.
Không nói để người khác bảo hộ hắn, cũng không nói Liễu Tinh Thần nhất định phải thành công bắt lấy.
Quá hà khắc.
Rất dễ làm cho người ta phản cảm, có thể qua nhắc nhở một tiếng, đã là hết lòng hết ý.
Sau đó Liễu Tinh Thần rời đi, dường như đến đây chỉ là để nói chuyện này.
Nhìn cái sân trống rỗng, Giang Hạo đột nhiên tò mò.
Liễu Tinh Thần mở miệng xúi giục hắn, phải làm sao bây giờ?
Nên miễn cưỡng đáp ứng, hay là nói cho nữ nhân kia?
Hoặc là đi tìm Trưởng lão Bạch Chỉ?
Giang Hạo lắc đầu, không nghĩ ra đáp án.
Hắn không muốn gặp phải lựa chọn này, quá nguy hiểm.
Sau đó hắn cất bước ra khỏi sân nhỏ, muốn đến Linh Dược viên một chuyến.
Đêm nay sẽ động thủ, nói cách khác, cái gì nên tới đêm nay sẽ tới.
Hiện tại, hắn còn thiếu một điểm huyết khí, chỉ cần Linh Dược viên có, như vậy bây giờ hắn sẽ có thể tấn thăng.
Phải nhanh chóng, để còn kịp đối mặt với nguy hiểm.
Ít nhất còn có năng lực trốn thoát.
Linh Dược viên.
Giang Hạo thấy Hàn Minh đang phân phó người khác chỉnh lý linh dược.
"Giang sư huynh, mấy ngày nay không thấy ngươi." Hàn Minh cung kính nói.
Bại dưới tay Giang Hạo hắn không cam lòng, thế nhưng hắn cũng hiểu rõ mình bây giờ không phải là đối thủ.
Không phải là đối thủ cũng không cần chọc loạn người ta.
"Hàn sư đệ muốn đi xa à?" Giang Hạo chỉ chỉ linh dược.
Bình thường không cần chuẩn bị nhiều như vậy.
Dù cho luyện đan cũng không cần nhiều như thế, cho nên khả năng cao là đi xa.
Thân là chân truyền, có thể lấy nhiều thứ, chỉ cần đăng ký là được.
"Ừm, gần đây Thiên Thanh sơn đang tổ chức đại hội luận đạo gì đó, có vẻ bọn họ đều lưu luyến không muốn rời đi, có chút xung đột với tông môn chúng ta. Ta tiện thể ra ngoài lịch luyện một chuyến." Hàn Minh giải thích.
Chính Ma giao phong? Giang Hạo không muốn trải qua loại chuyện này nhất.
"Sư đệ hãy cẩn thận." Giang Hạo hảo tâm nhắc nhở.
Lúc này hắn đã nhìn thấy bọt khí trong Linh Dược viên.
Chỉ có một cái màu lam.
Để xem có phải khí huyết hay không.
"Tốt , chờ ta lịch luyện trở về, lại tìm sư huynh luận bàn." Hàn Minh cố chấp nói.
Giang Hạo gật gật đầu.
Lần sau chính mình sẽ thua hắn, để tránh khỏi phiền toái.
Bị người khác nhớ thương, không thoải mái.
Tạm biệt Hàn Minh xong, hắn đi vào bên trong Linh Dược viên.
Đương nhiên, hắn cũng quan sát những người hỗ trợ xung quanh, may mắn không có Kim Châu Hoành.
Giây lát.
Bọt khí bắt đầu dung nhập vào cơ thể.
【 Lực lượng +1 】
【 Tinh thần +1 】
【 Sức chịu đựng +1 】
【 Tinh thần +1 】
Cảm nhận được cơ thể có những thay đổi nhỏ, hắn có chút mừng rỡ, mấy ngày nay không đến cho nên tiến triển rất ít.
Rất nhanh, hắn thấy bọt khí màu lam dung nhập.
【 Khí huyết +1 】
"Xong rồi."
Sau đó, Giang Hạo quay người rời khỏi Linh Dược viên, ngay cả việc quản lý cũng không thèm quan tâm.
Hắn phải tranh thủ tấn thăng Kim Đan khi sắc trời còn sớm.