Túy Tiên Lâu. Giang Hạo nhìn thịt rượu trên bàn, thoáng có chút cảm khái. Trước kia nhìn người khác nếm thử, nhưng mà mình lại không dám thử. Bây giờ ngồi ở chỗ này, sớm đã không còn sơ tâm thời ấu niên. Nhưng khi đó hắn cũng không thể xem là ấu niên được. "Tại hạ Minh Nguyệt Tông Phương Kim, không biết đạo hữu là?" Phương Kim khách khí nói. Không có sư muội đi theo, hắn vô cùng thoải mái. Cũng càng dễ nói chuyện với người khác. "Giang Hạo Thiên." Giang Hạo vừa nói ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.