Bố trí xong trận pháp, Giang Hạo rời khỏi sân nhỏ.
Bởi vì có Thiên Hương Đạo Hoa, nên không thể nhờ người khác đến chăm sóc linh dược giúp hắn được.
Hắn lo lắng sẽ xảy ra vấn đề.
Không chỉ là vấn đề về hoa, còn có vấn đề về người.
Ăn trộm, hoặc bị những người khác giết hại.
Tóm lại, cái sân này luôn bị người khác nhìn chằm chằm, một khi hắn rời đi có lẽ sẽ có người muốn làm chút gì đó.
"Không biết nữ nhân kia có tới hay không, nhỡ nàng tưởng rằng ta đã chạy trốn, nàng có mang Thiên Hương Đạo Hoa đi hay không?"
Một lát sau, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, bởi vì nữ nhân kia chính là cá lớn, chắc chắn Trưởng lão Bạch Chỉ cũng đang hành động.
Trước mắt hãy tự cầu phúc cho chính mình thì hơn.
Lúc này hắn nhìn tu vi và huyết khí trên bảng hệ thống một chút.
【 Khí huyết: 56/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 61/100 (có thể tu luyện) 】
"Được hơn một nửa rồi, không biết có cơ hội tích lũy đầy một trăm điểm hay không, nếu có, cũng cần nơi yên tĩnh để tấn thăng."
Đây là át chủ bài cuối cùng của hắn.
Sắp rời khỏi Đoạn Tình nhai, Giang Hạo đến chỗ ở của sư phụ một chuyến.
Đáng tiếc, sư phụ không có ở đó.
Hắn tới để cáo biệt.
Lát sau.
Hắn tới dưới đỉnh Chấp Pháp.
"Sư đệ, phải lên đường sao?" Lúc này Liễu Tinh Thần đi tới.
"Chào buổi sáng sư huynh." Giang Hạo khách khí nói.
Hắn đột nhiên cảm thấy buồn cười, hiện tại nằm vùng đều hết sức quan tâm hắn.
Có lẽ tất cả đều nghĩ hắn sẽ sống sót trở về, mặc dù không biết vì cái gì.
"Tình hình của sư đệ không tốt lắm." Liễu Tinh Thần đi bên cạnh Giang Hạo nói ra.
Bọn hắn đi về hướng phân phó nhiệm vụ tông môn.
"Ta xem qua danh sách, mạnh nhất là Trúc Cơ hậu kỳ, còn có một Trúc Cơ hậu kỳ khác không hợp với Thiên Hoan các.
Như vậy đối với ta là chuyện tốt." Giang Hạo nói.
"Ừm, đúng là trước kia Thiên Hoan các quyết định người cùng nhóm với ngươi là một vị trung kỳ và một vị hậu kỳ, nhưng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn." Liễu Tinh Thần thở dài nói.
"Thay người rồi sao?" Giang Hạo kinh ngạc nói.
"Không thay đổi." Liễu Tinh Thần lắc đầu, sau đó nói:
"Mà là bọn họ tấn thăng."
Nghe vậy, Giang Hạo ngây ngẩn cả người, nhất thời cảm thấy phiền phức lớn rồi.
Lúc này hắn mới nhớ tới trên tờ giấy kia có ba chữ ‘Sắp đột phá’, hai người đều có ba chữ này.
Cho nên ban đầu là Trúc Cơ trung kỳ và Trúc Cơ hậu kỳ, biến thành Trúc Cơ hậu kỳ và Trúc Cơ viên mãn.
Lần này thực sự quá nguy hiểm.
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo lập tức tạ ơn.
Liễu Tinh Thần gật đầu, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, đi về hướng khác.
"Phải nghĩ cách nhanh chóng tích lũy đủ tu vi và huyết khí, sau đó đột phá."
Giang Hạo thầm nghĩ.
Đến nơi tập hợp nhiệm vụ, Giang Hạo đã thấy bốn người.
Một nữ tử áo trắng lãnh diễm, một nam tử áo đen hung ác, đôi mắt mang theo tia tàn sát bừa bãi.
Đứng đối diện bọn họ, nam tử áo trắng trong tay cầm quạt giấy, thoạt nhìn ôn tồn lễ độ, bên cạnh hắn là một cô gái áo lam, trong tay cầm trường kiếm khiêu khích nhìn hai người phía trước.
Thiên Hoan các Thanh Tuyết, Thiên Hoan các Lâu Phong, Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu và Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt.
Bốn người này mặc dù không ưa nhau, nhưng Giang Hạo không cảm thấy mình có thể giao hảo với đám người Trịnh Thập Cửu.
Lúc hắn xuất hiện, bốn người kia đều nhìn sang.
Có người dò xét, có người khinh thường, có người trêu tức.
Đối mặt với những ánh mắt này, Giang Hạo đi tới, khách khí nói:
"Ra mắt sư huynh sư tỷ, thật có lỗi vì tới muộn."
Thực ra là bốn người bọn họ tới quá sớm.
"Không muộn, vừa đúng lúc." Trong mắt Thiên Hoan các Lâu Phong trong mang theo ý cười.
Dường như chờ đợi ngày này đã lâu.
"Vậy chúng ta lên đường đi." Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu nói.
"Đúng đấy, ở lâu cùng người Thiên Hoan các, thật kinh tởm." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt ghét bỏ nói.
Giang Hạo khẽ gật đầu, chưa từng mở miệng.
Hai người của Thiên Hoan các đều che giấu tu vi, bọn họ không để lộ ra cảnh giới mới.
Giang Hạo đã lĩnh ngộ Vô Danh bí tịch, nên có thể nhìn thấu tu vi hai người kia.
Để đảm bảo an toàn, hắn lựa chọn giám định Thiên Hoan các Thanh Tuyết.
【 Thanh Tuyết: Đệ tử của Thiên Hoan các Thiên Âm tông, tu vi Trúc Cơ viên mãn, bởi vì mê luyến sư phụ, có cừu hận rất sâu đối với ngươi. 】
Giang Hạo: "...”
"Bệnh tâm thần.”
Đối với điều này, Giang Hạo cũng chỉ có thể cảm khái như thế.
Ma môn, không có đệ tử dị thường, mới không bình thường.
Giữa trưa, bọn hắn đi vào cửa hang Ma Quật.
Ma Quật ở vị trí hồ nước trung tâm của Thiên Âm tông.
Bên trong tự hình thành thế giới riêng, rộng lớn dị thường, bởi vì cửa hang nằm trong tông môn, nên cũng được tính trong phạm vi tông môn.
"Nghe nói bên trong phần lớn là ma nhân Trúc Cơ sơ kỳ và trung kỳ, nếu như vậy chúng ta tách ra hành động đi." Thiên Hoan các Thanh Tuyết lạnh lùng nói.
Nghe vậy, Lâu Phong cũng gật đầu:
"Ta đồng ý."
"Ta cảm thấy không được." Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu lắc đầu nói:
"Vừa mới bắt đầu, số lượng ma nhân còn đông đảo, chúng ta ở cùng một chỗ công kích mạnh mẽ không nói, còn có thể trợ giúp lẫn nhau một chút.
Một khi tách ra, nếu gặp phải ma nhân Trúc Cơ hậu kỳ và viên mãn hiếm thấy, chỉ có một con đường chết.
Vừa đi vào đã tách ra, không khác tự tìm đường chết."
"Ta đồng ý Trịnh sư huynh nói." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt nói phụ họa.
"Ta cũng đồng ý Trịnh sư huynh nói." Giang Hạo cũng không lập dị.
Lúc này nhất định phải ở cùng một chỗ với mọi người, nếu không hắn không thể là đối thủ của Trúc Cơ viên mãn.
Trước khi đến đây bản thân mình có chuẩn bị, thì đối phương chắc chắn cũng có chuẩn bị.
"Vậy chờ sau khi thanh lý gần hết, sẽ tách ra truy tìm ma nhân lạc đàn."
Thanh Tuyết nhìn chằm chằm Trịnh Thập Cửu, lạnh lùng nói.
Giang Hạo có thể cảm nhận rõ ràng đối phương không vui, nhưng bây giờ không phải lúc cố kỵ.
Hắn cần thời gian, cũng cần thanh lý ma nhân.