Giang Hạo cầm Bán Nguyệt trong tay, cảm giác có chút hoài niệm. Mình đã lâu rồi không xảy ra xung đột với người khác. Mặc kệ là bên ngoài hay là trong tông môn, hắn đều rất ít khi động thủ. Mấy năm này, hắn không phải đang củng cố tâm cảnh thì chính là đang đào mỏ trồng linh dược. Hắn rất là thích cuộc sống như vậy. Chém chém giết giết cũng không tốt, bởi vì lần này mình thắng, nhưng lỡ như lần nào đó thua thì sao. Như thế sẽ là vạn kiếp bất phục....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.