"Ta nói, ta tin, ngươi trở về nghe ta nói đi." Giọng nói phía sau không ngừng vang lên, Giang Hạo cũng không định ở lại. Nếu như đã đạt được mục đích, không cần thiết phải dừng lại nữa. Hơn nữa, nếu mình ở lại, không phải nói rõ bọn hắn có thể đổi ý? Phải để cho bọn hắn không biết thái độ và suy nghĩ của mình, sau đó sẽ luôn cảm thấy hối hận, ngờ vực vô căn cứ. Lần sau hắn đến, bọn hắn cũng sẽ thu lại, cũng sẽ cân nhắc hơn. Nếu không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.