"Dậy đi." Giang Hạo nhẹ nhàng đá đá con thỏ. Nó không ngừng chảy nước miếng, khiến hắn có chút hiểu rõ tại sao Hồng Vũ Diệp lại muốn xuất thủ. Không hạ tử thủ, con thỏ đã phúc lớn mạng lớn rồi. Cứ cho là bạn bè trên đường phù hộ cho nó đi. "Chủ nhân?" Con thỏ ngồi dậy, ngáp một cái rồi nói: "Sao gần đây ngài lại dậy sớm như vậy." "Ngươi cầm những vật này." Giang Hạo đưa một vài linh thạch và linh dược cho con thỏ: "Chờ sau khi Sở Xuyên Luyện Khí...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.