Trong phòng. Giang Hạo cúi đầu cung kính hành lễ: "Vãn bối lúc trước không có ý mạo phạm." "Ha ha." Hồng Vũ Diệp ngồi ngay ngắn trên ghế ngồi, cười lạnh hai tiếng, cũng không mở miệng. Giang Hạo cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể chờ đợi đối phương xử lý. Bất tri bất giác, sau lưng hắn đã ướt nhẹp mồ hôi. Nhưng mà hắn không nghe thấy bất cứ âm thanh gì, nhẹ giọng gọi câu "Tiền bối" cũng không nhận được đáp lại. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện nữ tử trước mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.