Đa Nhĩ nghe vậy gượng ép cười nói: "Lâm sư tỷ miệng hạ lưu tình." Hắn biết, mình vẫn hi vọng được sống tiếp. Người người đều biết, nhưng không ai cho hắn cơ hội này, cho nên không tiếp nhận cũng không có cách nào khác. Nếu đã như vậy, cần gì phải động vào vết thương của hắn chứ? Chí ít bây giờ nhìn lại, có chút giống như mình không muốn gây thêm phiền phức cho tông môn. Ít nhiều cũng có chút cống hiến. "Ta đã tìm hiểu qua ngọn nguồn mọi chuyện, chuyện này không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.