Nghe vậy, Giang Hạo im lặng. Không ngờ Vân Nhược sư tỷ còn có tác dụng này.
Nếu biết sớm… Khi đó, có lẽ hắn sẽ lưỡng lự không giết, nhưng cũng chỉ là lưỡng lự mà thôi.
Nếu thả nàng ta trở về, một hôm nào đó người chết chính là mình.
Cho nên, hắn chỉ có chút cảm khái, chứ không hối hận.
"Nói ra điều này có thể ngươi không tin."
Liễu Tinh Thần để Giang Hạo suy nghĩ một lát, mới tiếp tục nói:
"Muốn ngươi giao nộp một ngàn linh thạch, không phải là vì chúng ta nhắm vào ngươi, mà hoàn toàn ngược lại, đây là đang giúp ngươi giao ước với vị kia của Thiên Hoan các.
Chỉ cần ngươi bồi thường đủ, trước mắt hắn không có lý do làm gì ngươi.
Ngươi cẩn thận một chút, nhanh chóng thể hiện giá trị bản thân, ít nhiều gì Đoạn Tình nhai cũng sẽ che chở được ngươi.
Hơn nữa, không cho ngươi ra ngoài, ngoại trừ ngươi bị tình nghi, còn bởi vì có vài người trong tông môn của Vân Nhược mê luyến nàng.
Thân phận địa vị không thấp, nghe nói nếu không phải Vân Nhược có tác dụng đặc thù, đã bị vị kia đón về.
Bây giờ nàng đã chết, ngươi đã bị mấy người Lạc Hà Tiên tông để mắt tới.
Nếu tính ra thì tình cảnh hiện giờ của sư đệ rất đáng lo."
Giang Hạo: "..."
Chính mình lập công với tông môn, không ban thưởng thì thôi, đã vậy còn phải bồi thường, lại còn nói muốn tốt cho mình.
Nhất là còn không thể phản bác.
Ở Ma môn, một Các chủ thật sự muốn nhằm vào một vị đệ tử nội môn, xác thực không khó.
"Đa tạ sư huynh đã cho ta biết." Giang Hạo cảm kích nói.
"Vậy sư đệ cẩn thận một chút, nếu có tin tức của những phản đồ khác, có thể thông báo với ta." Liễu Tinh Thần khoát tay áo, sau đó rời đi.
Sân nhỏ không còn người khác, Giang Hạo liếc mắt nhìn Thiên Hương Đạo Hoa.
Hắn hiểu được, vị sư huynh này tới đây là có mục đích.
Không thể nào tự nhiên có lòng tốt chạy đến đây giải thích như thế? Để mình từ oán hận Chấp Pháp đường biến thành cảm kích.
"Hắn không nhận ra được, hay là đang chờ cơ hội?" Giang Hạo trong lòng không hiểu.
Sau đó, hắn bắt đầu tiếp tục nhặt bọt khí và bán phù.
Chỉ là bắt đầu từ hôm nay, Linh Dược viên dường như có thêm nhiều người chưa từng thấy qua.
Có Trưởng lão Chấp Sự, cũng có các đệ tử nội môn khác.
Ban đầu Giang Hạo không để ý tới, cho đến khi có một vị sư tỷ liên tục hỏi hắn vấn đề về linh dược, hắn biết đây chắc chắn không phải người lương thiện gì.
Quả nhiên, một tuần trôi qua.
Vị sư tỷ này đi tới chỗ ở của hắn, nói rằng nàng ta vừa lấy được một loại linh dược lợi hại, muốn để hắn xem xét giúp.
"Sư đệ không có vị khách nào chứ? Nếu không ta đi về trước đây." Mính Y tiên tử thăm dò phía sân nhỏ.
"Không có, nhưng sư tỷ thật sự là quá coi trọng ta rồi, hiểu biết của ta về linh dược không nhiều." Giang Hạo thật thà nói.
Gần đây tinh lực của hắn đều đặt lên việc chế phù, kiến thức về phương diện linh dược lâu rồi không có tiến triển.
May mà tiến độ chế phù không chậm, xác suất thành công đạt đến chín mươi phần trăm, có thể bắt đầu chế những loại phù khác khó khăn hơn.
Một tuần trôi qua, hắn cũng kiếm lời được một trăm năm mươi linh thạch.
Hiện tại đã có bốn trăm lẻ năm khối linh thạch.
Khoảng cách bồi thường còn có một nửa, mà còn tận hai tháng nữa.
Vị sư tỷ trước mắt này đến từ Yên Vân phong, bế quan nhiều năm, vừa mới xuất quan cho nên không biết một số người.
Vì thế mới tới để hỏi thăm.
Đối với đối phương, Giang Hạo không hề tin tưởng, cho nên đầu tiên liền kích hoạt thần thông.
Trong nháy mắt, hắn nhận được phản hồi.
【 Mính Y: Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh giáo, tu vi Kim đan sơ kỳ, nằm vùng ở Yên Vân phong của Thiên Âm tông, mục đích muốn điều tra nguyên nhân Thiên Âm tông quật khởi.
Tuân theo chỉ thị, mượn cơ hội thăm dò một thứ trong sân nhỏ của ngươi, tính cách tàn nhẫn, tiếu lý tàng đao. 】
Thấy tu vi của đối phương, Giang Hạo chỉ có thể cúi đầu.
Nằm vùng động một chút đã là Kim Đan.
Không phải chân truyền thì là Thánh nữ.
Nhưng Giang Hạo có chút không ngờ đến, nguyên nhân Thiên Âm tông quật khởi lại đang ở trong sân nhỏ của hắn.
Là Thiên Hương Đạo Hoa sao?
Đây không phải là đồ vật của quyền Chưởng môn à? Như thế nào lại là đồ vật quật khởi?
Giang Hạo nghĩ trăm lần cũng không ra.
Hắn thầm nghĩ muốn đi lục tìm điển tịch tông môn một chút.
Nhưng mà, vật quan trọng như vậy lại để cho hắn gieo trồng, đây rõ ràng là đang câu cá.
Tình cảnh của mình thật đáng lo.
Mính Y tiên tử cũng không ở lại lâu, nàng chỉ đi vào nhìn qua một lượt, sau đó đem linh dược cho Giang Hạo xem xét.
Đúng là một gốc linh dược lợi hại, nhưng Giang Hạo cũng không biết nó.
Đối phương cũng không thất vọng, nói tiếng cám ơn liền khách khí cáo từ.
Thở dài, Giang Hạo tiếp tục lặp lại công việc thường ngày.
Hơn một tháng sau.
Trong phòng, Giang Hạo đếm lại linh thạch của hắn, sắc mặt mừng rỡ.
"Chín trăm hai mươi sáu, rất nhanh mấy ngày nữa sẽ có thể thu thập đủ một ngàn linh thạch."
Một tháng này, hắn đều chế phù kiếm tiền.
Vốn định chế tác phù cao cấp hơn, thế nhưng xác suất thành công quá thấp, chỉ có thể thỉnh thoảng chế tạo.
Nhưng sau này có thể tiếp tục chế tạo, tích lũy nhiều linh thạch cũng tốt.
Dù sao nằm vùng không ít, nếu giết một người phải bồi thường một lần, cũng không cần quá lo lắng.
Dẹp bỏ những suy nghĩ này, Giang Hạo xem lại bảng hệ thống.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Mười chín 】
【 Tu vi: Trúc Cơ sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 100/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 100/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】
Tử kim truyền kỳ không có, công pháp có thêm Hồng Mông Tâm Kinh.
Bắt mắt nhất là huyết khí và tu vi đều đã đầy, hoàn toàn ỷ vào Thiên Hương Đạo Hoa, cộng thêm linh dược đến mùa thu hoạch, cũng có không ít bọt khí.
Hắn đợi ngày này đã lâu, có Hồng Mông tử khí che đậy tu vi, hắn không còn lo lắng tấn thăng quá nhanh nữa.
Không hề lưỡng lự, Giang Hạo bắt đầu xuất huyết khí và tu vi ra, sau đó vận chuyển Hồng Mông Tâm Kinh.
Trên lý thuyết, có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ một phát ăn ngay.
Lúc này, khí huyết chảy nhanh, linh khí phun trào.
Tử khí lưu chuyển trong thân thể hắn, bắt đầu hấp thu luyện hóa linh khí và huyết khí.
Tử khí bắt đầu mở rộng.
Ngay sau đó di chuyển đến đan điền.
Tốc độ tấn thăng tu vi của Giang Hạo mắt thường cũng có thể thấy được.
Oanh!
Bình cảnh Trúc Cơ sơ kỳ và trung kỳ bị tử khí nghiền nát, thành công bước vào Trúc Cơ trung kỳ.
"Xong rồi."
Cảm giác mạnh lên làm Giang Hạo thoải mái.
Bình phục tâm tình, hắn nhìn ra phía ngoài, phát hiện sắc trời không còn sớm, định tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa.
Nhưng vừa đi đến sân nhỏ, con ngươi đột nhiên co rụt lại.
Lúc này, có một vị nữ tử đứng trong sân nhỏ.
Nàng một thân màu đỏ, ánh nắng chiếu lên người, gò má, đẹp không gì sánh được.
"Là nàng!"