Lúc đêm khuya, Hồng Vũ Diệp ngủ trên giường của Giang Hạo. Trên ban công, Giang Hạo nhìn trăng sáng bên ngoài. Bởi vì từng nhìn tâm ma của Trương tiên tử nên hắn có chút để ý. Trong lúc nhất thời, hắn có chút cảm khái. Lúc tu vi yếu, hắn không cách nào đi tìm. Hiện tại tu vi xem như đã đủ, còn có các loại pháp bảo, muốn ra ngoài một đoạn thời gian, chắc là không có vấn đề gì quá lớn. Đáng tiếc vẫn không tìm được. Mình hiện tại đã ba mươi tám,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.