Từ sau khi gặp phải trường hợp Vân Nhược sư tỷ, Giang Hạo muốn giám định một số người tương đối xuất chúng.
Luôn có cảm giác bọn họ đều là gian tế.
Rất nhanh, kết quả giám định vị sư đệ trước mắt này đã xuất hiện trong đầu Giang Hạo.
【 Hàn Minh: Đệ tử chân truyền Đoạn Tình nhai của Thiên Âm tông, thiên phú tối thượng đẳng, mười tám tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố. 】
Đệ tử chân truyền?
Thân phận cao hơn mình!
Giang Hạo cảm khái.
May là nơi này không có quy tắc gọi đệ tử chân truyền là sư huynh, nếu không sẽ làm cho người ta khó xử.
Nhưng mà, hình như tông môn có thập đại đệ tử thủ tịch, một khi trở thành thập đại đệ tử thủ tịch, phần lớn mọi người đều phải thay đổi xưng hô.
Mặc dù đối phương có thiên phú tối thượng đẳng, lại được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố, nhưng Giang Hạo không quan tâm lắm.
Chỉ cần không phải nằm vùng, thì hắn sẽ tương đối thong dong.
Hiện tại nằm vùng tới gần hắn đều có mục đích rõ ràng, không thể lơ là được.
Nếu mỗi nằm vùng đều giống như Liễu Tinh Thần, hắn cũng không ngại có thêm một vài người.
Mặc dù cuối cùng đều sẽ cắn trả, nhưng trước khi cắn trả, hắn phải biến mình trở nên mạnh mẽ hơn bọn họ.
Suy cho cùng, cắn trả lợi hại đến đâu cũng không lợi hại bằng nữ nhân kia được.
Hơn nữa, hoàn toàn không cần lo lắng liên lụy những người này.
"Giang sư huynh, ta tên là Hàn Minh, hi vọng sư huynh chỉ giáo thêm."
Hàn Minh khách khí nói, chợt biểu cảm có chút tò mò:
"Nghe nói năm nay sư huynh mười chín tuổi?"
"Ừm." Giang Hạo gật đầu.
"Hi vọng có một ngày ta có thể vượt qua sư huynh." Hàn Minh cười nói.
"Chắc chắn rồi." Giang Hạo gật đầu.
Đối phương là thiên tài thật sự, trong mắt sư phụ, mình là do may mắn mới tăng lên được cấp bậc này.
"Ta đưa ngươi đi dạo, nhưng nơi này không cần thường xuyên lui đến, mình ta ở đây quản lý là được. Ngươi vẫn nên chuyên tâm tu luyện thì tốt hơn."
Giang Hạo có lòng tốt nói.
Thân là đệ tử chân truyền, không cần đến nơi này, tới đây cũng chỉ lãng phí thời gian.
Sư phụ dẫn hắn tới, chẳng qua là muốn hắn hiểu biết sơ qua về nơi này.
"Đa tạ sư huynh." Hàn Minh nở nụ cười.
Giang Hạo gật đầu, bỏ ra chút thời gian để Hàn Minh làm quen Linh Dược viên.
"Sư huynh luôn ở chỗ này hỗ trợ quản lý sao? Không sợ bị lãng phí thời gian à?" Hàn Minh ngồi trong nhà gỗ đơn sơ hỏi.
"Vẫn khá tốt." Giang Hạo chậm rãi nói.
Hàn Minh không tán đồng:
"Ta cảm thấy dành thời gian ở chỗ này, không có bất kỳ lợi ích gì đối với tu vi, ta muốn trở thành Đoạn Tình nhai… Không, ta muốn trở thành một trong những người mạnh nhất tông môn, ta muốn trở thành thập đại đệ tử thủ tịch."
Giang Hạo cũng không đả kích đối phương, mỉm cười lại chân thành nói:
"Ta chúc sư đệ sớm ngày đạt được nguyện vọng."
"Sư huynh, ngươi cảm thấy ta phải cần bao lâu để có thể vượt qua ngươi?"
Hàn Minh lại hỏi.
"Chắc là mấy năm." Giang Hạo không hề nghĩ ngợi liền trả lời. Bởi vì dưới tình huống bình thường chính là như vậy.
Mấy năm nữa đối phương tấn thăng trung kỳ, hắn cũng sẽ chỉ dừng lại ở sơ kỳ.
Trừ khi lại có kỳ ngộ gì có thể nói ra.
Sau đó, Hàn Minh rời đi, dường như muốn khiến Giang Hạo thừa nhận hắn có tiềm năng hơn.
Đối với điều này, Giang Hạo chẳng qua chỉ cười một tiếng.
Người khác không muốn ở chỗ này, là vì không có lợi ích to lớn, nhưng hắn thì khác, hắn có thể thu thập được rất nhiều bọt khí.
Nếu rời đi, tổn thất rất lớn.
Đừng nghĩ bọt khí màu trắng không có giá trị, thật ra lại có ảnh hưởng rất lớn, góp gió thành bão.
Học được phương pháp ẩn nấp, mỗi ngày hắn đều có thể cảm nhận được bản thân mạnh hơn.
"Có thể là do hắn thấy ta mười chín tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, nên muốn tới mở mang kiến thức một chút.
Tạm thời không có gì nguy hiểm, qua mấy năm nữa chắc chắn hắn sẽ không để ý đến ta."
Giang Hạo thầm nói.
Sau đó bắt đầu xem xét linh dược bốn phía, tiến hành chăm sóc.
Giữa trưa, hắn bày quầy hàng bán chút phù lục.
Buổi chiều, hắn quay về chỗ ở tiếp tục chế phù.
Thỉnh thoảng còn xem quyển bí tịch kia, để bản thân càng thêm thuần thục, cũng hiểu rõ hơn.
Ngày tiếp theo.
【 Tu vi +1 】
【 Tu vi +1 】
Sau khi thu hai bọt khí, Giang Hạo đi tới Linh Dược viên tiếp tục thu thập.
【 Tinh thần +1 】
【 Tinh thần +1 】
【 Lực lượng +1 】
【 Khí huyết +1 】
…
Giữa trưa.
Giang Hạo lại bán phù lục.
Trước mắt có một trăm ba mươi lăm khối linh thạch, hắn muốn dùng để mua hạt giống, nhưng cần mua hạt giống gì, hắn cũng không biết.
Nhưng mà, hôm qua không mua không phải là vì không đủ linh thạch, mà là không có thần thông, trước khi mua hắn nghĩ nên giám định một chút. Chí ít cũng cần hiểu rõ.
Tuyết Liên các.
Nơi buôn bán linh dược lớn nhất tông môn, chuyên bán linh dược và đan dược.
Có một số linh dược được lấy từ Đoạn Tình nhai, Giang Hạo đã từng cung cấp qua đơn đặt hàng.
"Muốn mua hạt giống sao?" Một tiên tử mặc đồng phục, buộc hai bím tóc đuôi ngựa đón khách, nhìn Giang Hạo khách khí nói:
"Sư huynh muốn mua hạt giống như nào?"
"Không dễ gieo trồng, cũng không phải do hoàn cảnh, mà là do bản thân linh dược." Giang Hạo trả lời.
"Giá cả thì sao?" Vị tiên tử lại hỏi.
"Khoảng một trăm linh thạch." Giang Hạo nói.
"Một trăm ư, có thể mua hạt giống tốt, đúng lúc có một loại phù hợp với sư huynh." Vị tiên tử đưa tay xin mời:
"Mời sư huynh vào bên trong."
Khách hàng có một trăm linh thạch, không được coi là lớn, nhưng là Trúc Cơ thì cũng vẫn được.
Giây lát.
Giang Hạo ở quầy hàng, thấy một hạt giống trắng như tuyết an tĩnh nằm trong hộp.
"Hạt giống Tuyết Liên hoa, linh dược thượng phẩm chữa thương và tăng cao tu vi, môi trường sinh trưởng tốt nhất trên đất tuyết, nhưng ở nơi khác vẫn có khả năng sinh trưởng.
Chẳng qua là tốc độ chậm hơn một chút. Giá bán chín mươi chín linh thạch.
Loại này có phù hợp với yêu cầu của sư huynh không?"
Vị tiên tử giới thiệu qua, rồi nói.
Giang Hạo kích hoạt thần thông giám định.
Hắn tin tưởng kết quả của thần thông hơn.