Một canh giờ vừa đủ. Chỉ là có chút gấp. Không có cách nào nói tỉ mỉ rất nhiều thứ, cũng không có cách nào nhìn kỹ. Giang Hạo ngồi ở sơn môn, nhớ lại chuyện lúc trước. Hắn rất tò mò đối với nữ tử áo trắng kia. Loại cảm giác hư vô mờ mịt kia đã dẫn động suy nghĩ của hắn. Cũng không phải là do nữ tử này, mà là do khí tức kéo dài trên người nàng. Còn về việc là nam hay là nữ thì đều như nhau cả. Chỉ tiếc, không có cách...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.