Sơn phong đứng sừng sững trong rừng, cao vút trong mây, trên đỉnh núi mây mù mờ mịt. Ngọn núi dốc đứng, vách núi cheo leo, bên trên chứa đầy cỏ khô và đá, làm cho người ta nhìn vào mà phát khiếp. Lúc này chỗ cao nhất có hai người đang đứng. Một người đàn ông trung niên mặc đạo bào, tóc phiêu dật, ngũ quan tuấn mỹ thoáng có chút phiền muộn. Một tiên tử tay cầm phiến đá chứa tinh quang, người mặc váy màu đậm, mỹ mạo của nàng hình như không bị năm tháng ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.