Hứa Thâm nhìn quanh một vòng, có chút mờ mịt, đây là ảo giác sao? Hay tinh thần công kích? "Đứa nhỏ mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, cháu trải qua thời gian dài dinh dưỡng không đủ, thân thể đã suy nhược lắm rồi, đừng dùng sức." Người nâng cáng thân thiết nói. "Nơi này là?" "Cháu vừa được cứu ra, rất nhanh sẽ sao rồi." Đối phương lại an ủi. "Cứu ư?" Hứa Thâm thoáng sửng sốt vì câu trả lời kỳ lạ ấy, rồi đột nhiên hắn mở to hai mắt. Chẳng lẽ nơi này là thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.