“Đi thôi.” Nam Ngưng cười nói, đi đến đây, tựa như cô đang bước vào nhà của mình, lập tức dẫn đầu đi ở phía trước, bàn chân đặt lên tầng tầng lớp lớp bậc thang kia, vừa đi vừa nói: “Anh có biết pho tượng này là ai không?” “Không biết.” Hứa Thâm theo ở phía sau, cúi đầu trả lời. Khi bước lên tầng tầng lớp lớp bậc thang này, sống lưng của con người ta sẽ bị uốn cong mà bản thân cũng không thể tự kiềm chế được. “Ngài ấy là thần tượng của tôi, cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.