Hứa Thâm lắc lắc đầu, hắn cũng không thèm để ý bản thân ở nơi này sẽ bị nhốt tại hoàn cảnh như thế nào, chỉ cần ở ngoài hiện thực có thể thoát thân là được rồi. Hắn nhắm mắt lại, không muốn lãng phí thời gian thêm nữa, thay vào đó là tiếp tục triều bái quan tưởng bức tượng thần kia. Có lẽ do thần thái của vị sở trưởng trước mắt này tương tự như bức tượng thần nọ nên Hứa Thâm quan tưởng cực kỳ dễ dàng. Thời gian trôi qua. Ở bên ngoài mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.