Giáo đường lại khôi phục trạng thái ban đầu, Hứa Thâm nhìn thấy Liễu Tích Xuyên đang đứng ở phía trước, vẻ mặt của đối phương vẫn bình tĩnh như thường, có điều… trong ánh mắt lại mang theo vẻ tiếc nuối. Dường như cảnh tượng vặn vẹo vừa rồi chỉ là ảo giác. Ù! Bên tai hắn phát ra tiếng những con ong vỗ cánh dồn dập, khiến Hứa Thâm tỉnh táo lại. “Lại vất vả cho anh rồi…” Hứa Thâm thấp giọng lẩm bẩm. Sau lưng Hứa Thâm, con ngươi trong hốc mắt của người thanh niên vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.