Ngay khi hắn nói chuyện, con ngựa trắng kia cũng xẹt qua thân thể hắn, vó ngựa đạp thẳng xuống mặt Phùng Thanh, sau đó xuyên thấu qua thân thể gã, đứng ngay trước mặt hai người. So với lúc trước, lúc này trên lưng con ngựa trắng kia có thêm một bóng người. Người nọ mặc một bộ khôi giáp màu trắng, áo choàng thật dài, bên hông đeo bội kiếm, trường thương đặt nghiêng bên người, là Nghĩ Hậu điện hạ. Hứa Thâm nhìn không chớp mắt, hắn có thể cảm nhận được Nghĩ Hậu vừa nghiêng đầu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.