Hai tay của gã đã bị Thạch Lôi cắt đứt, mảnh da thịt thối vẫn dính vào làn da, không ngừng lắc lư trên đó, hiển nhiên gã không thể ra tay được. Những người xung quanh nhanh chóng lui xuống, Triệu Thanh Miên giãy dụa bò dậy từ dưới mặt đất, vừa nhìn thấy ánh mắt của Sở Bạch, gã lập tức hiểu được ý tưởng trong lòng gã, rồi không khỏi lộ ra nụ cười thảm. “Thực xin lỗi, người anh em.” Sở Bạch cất giọng khàn khàn, trầm thấp nói. Ánh mắt Triệu Thanh Miên xẹt qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.