"Anh có nhìn thấy động khư ở nơi đó hay không?" Lão Vương nhìn về phía Liễu Tích Xuyên, trong đôi mắt già nua lóe ra một chút quang mang khó mà nắm bắt được, tựa như muốn nhìn thấu nội tâm của con cáo già bên cạnh. "Nhìn thấy rồi." Liễu Tích Xuyên gật đầu: "Có kích cỡ bằng một ngón tay." "Hẳn là nó đã khép lại chút ít." Lão Vương thấy đối phương không hề giả bộ, cũng nhanh chóng thu hồi ánh mắt: "Có thể để lại động khư, chắc chắn phải là khư cấp A!"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.