Tuy hắn đã cố gắng khắc chế, nhưng vẫn rất khó giữ được cho bản thân mình hoàn toàn bình tĩnh. "Mệt mỏi rồi, nên đi nghỉ ngơi thôi, nghỉ ngơi thôi." Hứa Thâm tự nói rồi xoay người nằm lên trên giường. "Lại giả vờ như cậu không nhìn thấy tôi sao?" Thiếu nữ hì hì cười: "Nếu cậu thật sự không nhìn thấy tôi, thì ở nơi này có một mình cậu, cậu muốn nghỉ ngơi cứ việc nghỉ ngơi, vì sao còn phải thì thầm, lẩm bẩm như vậy?" ". . ." Hứa Thâm không nói gì,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.