Hứa Thâm quan sát khuôn mặt với cảm xúc đột nhiên trở nên mãnh liệt của gã, nụ cười trên mặt thoáng thu lại, hắn chỉ mỉm cười nói: “Đừng nóng giận, có một số việc cứ quen dần là được. Tôi tin anh muốn giúp đỡ tôi, nhưng tôi sẽ không nhớ phần ân tình này, cho nên, thời gian lâu như vậy, anh vốn là đại thủ lĩnh, có thay tôi tra ra ai là kẻ phản bội tôi hay không?” “Tôi cũng không cần cậu phải ghi nhớ phần ân tình này. Nếu cậu đã nói tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.