Con khư ngựa trắng dưới thân Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đã bị thương rất nặng, bởi vậy, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chỉ có thể nhịn đau vứt bỏ nó đi. Mà con khư ngựa trắng vừa bị vứt đỏ kia vừa dừng lại, đã dứt khoát chắn ngay trước mặt Hứa Thâm, như thể nó đang muốn ngăn cản hắn. Nhìn thấy dáng vẻ trung thành của nó, bỗng nhiên Hứa Thâm lại nghĩ tới Hắc Tuyết. Tuy Hắc Tuyết vẫn luôn muốn ăn hắn, nhưng Hứa Thâm lại hiểu, cô em gái này có loại suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.