Hứa Thâm không khỏi túm lấy tóc mình, và gần như muốn giựt mớ tóc trên đầu xuống, đau đớn kịch liệt, nhưng lại khiến hắn dễ chịu hơn một chút. Chẳng qua điều khiến cho hắn tuyệt vọng chính là, thế giới trước mắt mình vẫn không sinh ra bất cứ gợn sóng nào, chiếc khăn trải giường màu trắng ở trên người hắn vẫn trắng nõn như cũ, từng đường hoa văn bên trên vẫn có thể thấy được rõ ràng như cũ, thậm chí trong không khí còn có một tầng bụi bặm mỏng manh bay lên....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.