Nói như vậy, nghĩa là anh chịu cúi đầu cầu người rồi? Hứa Thâm liếc mắt nhìn Dạ Thử Vương một cái, lại nói: "Anh thật hiểu Nghĩ Hậu." "Dù sao khi tôi làm thành chủ, còn không biết con đàn bà ti tiện kia đang ở đâu đâu?" Dạ Thử Vương cười lạnh. Bị một hậu bối đuổi kịp có cái gì đáng để kiêu ngạo chứ... Hứa Thâm âm thầm lắc đầu, nói: "Anh có biết năng lực của Nghĩ Hậu là gì không?" "Cậu không biết?" Dạ Thử Vương nhướng mày: "Cậu không giao thủ cùng cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.