“Cậu đang đợi tôi sao?" Mai Phù ngồi lên vị trí còn trống ở phần giường bên trong, khẽ nở nụ cười, liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, rồi chậm rãi nằm xuống, hai bàn tay nâng má, đầy hứng thú nhìn sang người bên cạnh. Hứa Thâm vẫn duy trì tư thế nhìn trần nhà đến xuất thần, dù đã nghe được lời nói của Mai Phù vẫn không thể hiện ra bất cứ phản ứng nào. Một lát sau, hắn mới ngáp một cái rồi nhắm mắt đi vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau. Bữa sáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.