Nghĩ đến việc phải rời khỏi Thành Để, trong lòng Tô Sương vừa có chút không nỡ vừa có chút tiếc nuối. Cô nghĩ đến Hứa Thâm, nghĩ đến Mặc Tiểu Tiểu, nghĩ đến Dung Dung, nghĩ đến cha mẹ, và căn nhà của mình... Cô sắp phải từ biệt với tất cả rồi. Không lâu sau, chiếc xe đã đi đến phía trước nội thành. Nơi có bức tường đứng sừng sững, nguy nga, hùng vĩ. Tô Sương đã từng bắt taxi đến đây. Mỗi lần cô đứng bên này, hướng ánh mắt đầy trông mong nhìn bức tường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.