"Chỉ có mình anh?" Thanh niên kia chăm chú nhìn Hứa Thâm. "Đến xử lý chút việc nhỏ mà thôi, một mình tôi là đủ rồi." Hứa Thâm mỉm cười nói. Giọng điệu thật ngông cuồng! Nếu là lúc trước, có thể đám người bọn họ sẽ cảm thấy tức cười, nhưng hiện giờ không một ai cảm thấy Hứa Thâm tự đại, ngược có trong lòng còn dâng lên một loại áp lực nặng nề. "Vận khí của anh không tốt lắm." Thanh niên nhẹ giọng nói: "Biết chúng tôi tới đây, còn gặp phải đại khư tập kích,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.