"Vì… vì sao?" Uông Thành kinh sợ nhìn Hứa Thâm, trong mắt không giấu được sợ hãi và thống khổ. Gã không thể hiểu được, vì sao Hứa Thâm lại đánh lén? Vì sao lại muốn giết gã? "Anh chết rồi, vị trí này mới bỏ trống." Hứa Thâm lạnh lùng nói. Uông Thành sửng sốt, chợt cười thảm một tiếng, nói: "Chỉ vì vị trí đội trưởng của tôi thôi sao? Nếu cậu muốn, tôi có thể cho cậu, cậu cần gì phải..." "Cần gì phải tổn thương tình cảm sao? Không phải dáng vẻ lúa anh để cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.