Ánh mắt Hứa Thâm có chút rung động, tựa như bên tai hắn vừa truyền đến từng âm thanh nhẹ giọng thầm thì, nhưng những tiếng thầm thì này vô cùng mơ hồ lại cực kỳ hỗn loạn, rối ren. Hứa Thâm lắc lắc đầu, chợt phát hiện những âm thanh kia cũng không biến mất, ngược lại nó càng ngày ngày trở nên rõ ràng hơn. Dường như hắn cảm nhận được điều gì, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Tầm mắt hắn xuyên thấu sương mù màu đen, xuyên thấu Khư giới và hiện thực,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.