Lúc này, thanh niên mặc chiến giáp màu xanh lục nhạt đã bước đến, xuất hiện ở sau lưng Hứa Thâm, hoàn toàn phong tỏa một phương hướng rút lui khác. "Làm sao, sợ ư?" Dạ Thử Vương ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Lần trước tôi đã bỏ qua cho cậu, nhưng tới hôm nay, cậu khôn còn cơ hội để chạy nữa rồi. Nếu đã bị cậu nhìn thấy, tôi cũng chỉ có thể mời cậu ở lại đây thôi." "Anh cũng không phải con gái chưa gả chồng, vì sao chỉ cần liếc mắt một cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.