Sở dĩ tâm tình không tốt chủ yếu là vì Lãnh Nhi, hắn biết rõ lần này vòng hạch tâm của Địa Ngục tổn thất lớn nhất định sẽ làm cho Tát Đán tức giận đạt tới đỉnh điẻm, cũng vì thế mà giận lây sang Lãnh Nhi. Hiện tại chỉ hy vọng hắn xem Lãnh Nhi là con gái duy nhất nên không làm khó Lãnh Nhi quá nhiều.
Tuy Tề Nhạc cũng từng nghĩ phải dẫn Lãnh Nhi cùng đi, nhưng hắn biết rõ với Lãnh Nhi mà nói đây là kết quả không tốt. Không nói trước hắn có khả năng ở trước mặt Tát Đán mang theo Lãnh Nhi rời đi hay không, cho dù thật sự làm cho Lãnh Nhi cùng đi với hắn thì chỉ sợ nàng cũng không được vui vẻ. Dù sao Tát Đán là cha của nàng!
Hơn nữa trong tương lai không lâu chỉ sợ mình và Tát Đán sẽ có va chạm càng thêm mãnh liệt. Cùng chình vì cảm tình hắn và Lãnh Nhi càng sâu sắc thì càng thống khổ, đây chẳng khác gì nghiệt duyên của hai người. Dù sao bọn họ ở trận doanh đối nghịch nhau.
Lãnh Nhi ah Lãnh Nhi, hy vọng nàng có thể khoái hoạt. Nếu như Địa Ngục không xâm nhập vào địa cầu thì cho dù cha của nàng có mạnh hơn nữa ta cũng nhất định đoạt nàng đi.
Tề Nhạc suy nghĩ đến nơi đây thì dừng lại, tâm trí của hắn được tôi luyện sớm chiều nên càng thành thục hơn nhiều, tuy cảm tình dễ dàng khiến nhân tâm chấn đọng nhưng Tề Nhạc lúc này có thể trong thời gian ngắn nhất điều chỉnh tâm trạng của mình, thời điểm này hắn cần làm chính là chữa thương của mình. Dù sao đây cũng là Địa Ngục, không có thực lực đỉnh phong thì một khi gặp được Tát Đán đang nổi giận thì kết quả có thể nghĩ, Tề Nhạc biết rõ, Tát Đán tuyệt đối không buông tha cho mình đâu, ít nhất là mình đang ở trong thế giới Địa Ngục. Tát Nã biết rõ nơi quay về địa cầu thì Tát Đán càng biết rõ. Nói không chừng hắn đang tìm kiếm tung tích của mình.
Kỳ Lân Ẩn lại khoác lên thân thể, Tề Nhạc hoàn toàn tiến vào trạng thái tàng hình để tu luyện, bốn loại vân lực trong cơ thể hoàn toàn chảy xuôi, lôi vân lực biến thành hình tròn đúng là mạnh mẽ, nó không ngừng ăn mòn năng lượng hắc ám đang tàn phá thân thể Tề Nhạc. Mà thủy vân lực cũng phát huy hiệu quả chữa thương sau đó.
Cánh tay phải gãy xương cũng không phải vấn đề gì lớn, ít nhất đối với kẻ có năng lực khôi phục biến thái như Tề Nhạc là không lớn.
Tát Đán ngồi trong căn phòng cao nhất trong lâu đài Ma Vương, tức giận trong lòng đạt tới đỉnh điểm. Tề Nhạc xuất hiện không chỉ làm mặt mũi của hắn bị quét sạch, đồng thời cũng mang lại đả kích mang tính hủy diệt cho Hắc Tương nhất tộc. Lúc ấy sở dĩ hắn đè nén tức giận đồng ý hôn sự của Lãnh Nhi cùng Tề Nhạc, hơn nữa đáp ứng cho Tề Nhạc trở thành vương của địa cầu là vì một mình Tề Nhạc có thể so sánh với cả Hắc Tương nhất tộc.
Nếu như hắn có thể phụ tá Lãnh Nhi thì sau khi thực lực của hắn đạt tới mức phá toái hư không rời khỏi thế giới này Lãnh Nhi cũng vui vẻ. Nhưng mà Tề Nhạc cường hãn và âm hiểm hắn không ngờ tới, kết cục cuối cùng lại biến thành như vậy. Vòng hạch tâm của Địa Ngục bị phá hư, có thể nói làm quyền uy của hắn xuất hiện lỗ hỏng lớn. Tuy lực ảnh hưởng hắn xây dựng từ trước không ảnh hưởng gì, nhưng mà dân tâm trong Địa Ngục đã sinh ra ảnh hưởng lớn tới địa vị của hắn.
Tề Nhạc, tên nhân loại kia tên là Tề Nhạc. Là tồn tại cường đại nhất của nhân loại quả nhiên là có thực lực tốt.
Khí tức toàn thân Tát Đán lúc này ổn định lại, hai tay của hắn khép lại ở trước ngực, một khỏa quang cầu màu tím hiện ra trước ngực của hắn, năng lượng hắc ám tràn ngập khắp căn phòng, quang cầu màu tím này bị năng lượng hắc ám kích phát sang lên, mặt trời màu tím và năng lượng màu tím này liên hợp với nhau, năng lượng hắc ám khổng lồ không ngừng tiến vào trong cơ thể Tát Đán trị liệu thương thế của hắn.
Năng lượng của Tề Nhạc cũng xâm nhập vào cơ thể của hắn, đối với uy lực của Kỳ Lân Tí hắn cảm nhận được chỉ có hai chữ bá đạo. Hơn nữa tức giận công tâm nên vết thương của Tát Đán tuy không nghiêm trọng như Tề Nhạc nhưng tuyệt đối không dễ chịu. Bao nhiêu năm rồi. Cho dù ban đầu đối phó đệ đệ Tát Nã hắn cũng không bị thương nặng thế này. Nhưng lần này bị tổn thương trong tay nhân loại đối với Tát Đán mà nói đây tuyệt đối là nhục nhã.
Tát Nã, nghĩ đến Tát Nã đột nhiên nội tâm Tát Đán khẽ động, tức giận trong nội tâm từ từ tỉnh táo lại. Hiển nhiên nhân loại này là do Lãnh Nhi mang đến, nha đầu kia không có nói với mình thì có thể thấy được nàng đã động chân tình với nhân loại kia. Thế nhưng mà nhân loại này tới dễ dàng nhưng muốn trở về lại rất khó.
Từ thực lực của hắn mà nhìn thì các thông đạo nhỏ không thể chứa hắn được, mà thông đạo duy nhất hắn có thể trở về không phải là Vạn Ma Sơn Cốc hay sao? Đó cũng là thông đạo mà mình chờ đợi mở ra nha, nhưng hắn muốn trở về dễ như vấy sao. Chính mình cố gắng nhiều năm như vậy còn không có thành công thì đừng nói thực lực của hắn không bằng mình. Nếu như hắn không cách nào rời khỏi Địa Ngục thì mình có thể mang tất cả nhục nhã hôm nay trả lại cho hắn..
Nghĩ tới đây trong mắt Tát Đán toát ra oán độc sâu đậm, đối với Tề Nhạc hiện giờ hắn chỉ có tâm tư hủy diệt.
Không, không đúng, đột nhiên toàn thân Tát Đán chấn động, hình như tên nhân loại kia có năng lượng lôi thuộc tính vô cùng cường đại. Hơn nữa tình huống của hắn khác với sinh vật Địa Ngục. Hắn không có năng lượng hắc ám, nói cách khác cũng không e ngại sấm sét mang theo hạo nhiên chính khí. Hơn nữa năng lượng bản thân của hắn là tia sét hình tròn, nếu như hắn có thể thừa nhận được sấm sét thì sao? Như vậy rất có thể hắn sẽ tiến vào thông đạo.
Nghĩ tới đây sắc mặt Tát Đán lập tức biến hóa, nếu như cứ như vậy để hắn thoát khỏi Địa Ngục thì mặt mũi của mình biến thành thế nào?
Hắn đứng lên, sắc mặt Tát Đán không ngừng biến hóa, Tát Nã, Tát Nã cũng ở đó. Ngày ấy sắp tới rồi. Cũng nên giải quyết hai vấn đề này, còn tên nhân loại kia, không cần biết hắn có biết cách trở về hay không thì hắn sớm muộn gì cũng biết. Đã như vầy hắn sẽ đi Vạn Ma Sơn Cốc, hừ hừ.
- Người đâu.
Tát Đán hét lớn một tiếng. Năng lượng chấn động lập tức truyền đi.
Cửa mở, một gã người hầu cung kính nói:
- Bệ hạ, ngài có gì cần phân phó.
Hiển nhiên hắn biết hôm nay tâm tình Tát Đán không tốt, bộ dáng cung kính của hắn hôm nay tuyệt đối không chê vào đâu được.