Thâm Hải Minh Xà còn sợ hãi nói ra.
Tề Nhạc cười hắc hắc. Nói:
- Anh có trái tim nhỏ sao? Anh nhìn xem thân thể của mình lớn bao nhiêu kìa
Thâm Hải Minh Xà cười khổ nói:
- Nếu như anh biết lai lịch của Hỗn Độn Vương. Chỉ sợ cũng không nhẹ nhàng như vậy. Thằng này, trong hung thú có danh xưng là ác linh. Ngay cả hung thú cũng không muốn liên hệ với nó, sở dĩ chúng ta ở trong rừng rậm này không gặp hung thú khác, bởi vì chúng ta đang ở trong lãnh địa của nó nha!
Lập tức, hắn đem lai lịch của Hỗn Độn Vương nói lại.
Nghe xong lời này của Thâm Hải Minh Xà, Tề Nhạc quay đầu lại nhìn vào trong huyệt động.
Thâm Hải Minh Xà nhìn thấy động tác của hắn liền sững sờ, nói:
- Anh đi làm cái gì?
Tề Nhạc cũng không quay đầu lại nói:
- Còn có thể làm gì, mau chóng mang hai nha đầu này ra ngoài, lập tức rời khỏi nơi này! Vạn nhất Hỗn Độn Vương kia cân nhắc lại, làm chiêu hồi mã thương, chẳng phải chúng ta xong đời sao?
Thâm Hải Minh Xà nghe Tề Nhạc nói với giọng điệu lo lắng, không khỏi bật cười, nói:
- Tôi còn cho rằng anh không biết sợ đấy.
Tề Nhạc tức giận nói:
- Tôi không sợ, nhưng mà, tôi không muốn chết, nhất là dưới tình huống như thế này.
Bảy bảy bốn mươi chín ngày, không lâu lắm, nhưng không ngắn, thời gian bốn mươi chín ngày này, thân thể Tề Nhạc bị Tự Nhiên Chi Nguyên ảnh hưởng, xuất hiện biến hóa cực lớn. Nội đan Lục Lân Liệt Thụ Tích hắn đã hấp thu hoàn toàn, hắn đạt được không chỉ có năng lượng, quan trọng hơn là trọng sinh từ Luân Hồi quả. Tề Nhạc hiện tại, bản thân Luân Hồi quả hấp dẫn năng lượng tự nhiên tiến vào thân thể, đã chính thức hoàn thành quá trình thoát thai hoán cốt.
Ngay cả Thâm Hải Minh Xà hấp thu một ít đã khôi phục chín đầu, mà Tề Nhạc trực tiếp có được Tự Nhiên Chi Nguyên, thu hoạch chỗ tốt càng lớn.
Những tổn thương do sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí cũng khôi phục hoàn toàn, chẳng những tiềm lực bản thân khôi phục, đồng thời, thân thể của hắn đã bị cải tạo hoàn toàn.
Theo ý nào đó mà nói, Luân Hồi quả biến mất, nhưng Tự Nhiên Chi Nguyên lại không có biến mất, mà Tề Nhạc chính là Tự Nhiên Chi Nguyên ah!
Thân thể của hắn, đã biến thành Luân Hồi quả không có năng lực xuyên việt thời không. Chỉ cần Tề Nhạc nguyện ý, hắn hiện giờ có thể tùy thời hấp thu năng lượng tự nhiên chung quanh.
Luân Hồi quả mang cho Tề Nhạc chỗ tốt không chỉ như vậy, riêng kinh mạch, cốt cách, cơ bắp đều cải thiện toàn diện. Có ý nghĩa cực kỳ trọng yếu với hắn là. Tề Nhạc hiện tại, nếu như từ góc độ năng lượng mà nhìn, không có khác biệt với người thường quá lớn, trong cơ thể trống rỗng, căn bản không có năng lượng.
Nhưng mà, hắn hiện giờ, giống như cực phẩm phỉ thúy ẩn trong đá. Chỉ cần bị khai thác một lần, chắc chắn sẽ tản ra hào quang lóng lánh. Có thể nói. Hắn hiện giờ là một khối vàng chưa tinh luyện, chỉ cần tạo hình lần nữa, sẽ biến thành cường giả trước nay chưa từng có. Thử hỏi, hiện tại bất luận là hung thú hay thần thú, có con nào đạt được vương quả sao?
Chung cực Kỳ Lân Tí mang lại tổn thương to lớn đã biến mất, Tề Nhạc hiện tại muốn làm, chính là tu luyện Thăng Lân Quyết. Trong nhận thức của Tề Nhạc. Chỉ cần một lần nữa tu luyện thời gian dài, dựa theo phương pháp trước kia tiến hành, tối đa là nửa năm đã khôi phục trạng thái đỉnh phong trước kia.
Hắn cho rằng, Luân Hồi quả mang lại chỗ tốt chính là khôi phục tiềm lực và cánh tay phải. Nhưng hắn không biết rằng, Luân Hồi quả với tư cách là một trong ba đại vương quả trong thần quả, đã triệt để cải biến thân thể của hắn. Muốn phát hiện huyền bí trong đó, chỉ có chờ thời điểm hắn lại tu luyện Thăng Lân Quyết mới có thể.
Trong cơ thể Tề Nhạc trước kia chỉ có một tia năng lượng. Thời điểm thúc dục hư ảnh Kỳ Lân xuất hiện đã tiêu hao hết, trở lại trong động, hắn trước tiên đánh thức Văn Đình. Hắn và Văn Đình có tâm thần tương liên với nhau, trước kia bên ngoài xảy ra vấn đề, hắn cũng không có quá để ý, cho nên một mình đi ra ngoài. Lúc này, thông qua tinh thần lực kêu gọi, Văn Đình nhanh chóng tỉnh táo lại.
Kỳ thật, cho dù Tề Nhạc không gọi, không có năng lượng tự nhiên mạnh mẽ tiến vào, Văn Đình cũng tự tỉnh lại.
Mở hai mắt ra, Văn Đình kinh ngạc phát hiện, thế giới trước mặt như sáng lên, ngay cả nham thạch chung quanh cũng xuất hiện màu xanh lá, bản thân mình cảm giác với năng lượng chung quanh còn mạnh hơn trước gấp trăm lần, nhìn qua Tề Nhạc trước mắt. Trong nội tâm nàng sinh ra cảm giác quái dị. Giống như bản thân mình biến đổi, nhưng biến hóa này rất tự nhiên. Ngay cả Văn Đình cũng không nói rõ, rốt cuộc biến hóa này thể hiện trên phương diện nào.
Tề Nhạc mỉm cười, có chút khoe khoang cánh tay phải trước mặt Văn Đình, cười hắc hắc, nói:
- Lão bà, nhìn này. Hiện tại anh đã không còn là đại hiệp cụt tay rồi.
Văn Đình kinh hỉ nói:
- Ah! Cánh tay phải của anh đã khôi phục? Chuyện này, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:
- Tôi cũng không biết. Hẳn là hiệu quả của viên nội đan kia. Nhưng mà, viên nội đan của Lục Lân Liệt Thụ Tích đúng là quá cường hãn. Toàn bộ chúng ta đều bị ảnh hưởng, ngay cả Minh Xà đại ca cũng khôi phục chín đầu đấy. Chuyện này là như thế nào?
- Anh không chỉ hấp thu viên nội đan kia, còn có Tự Nhiên Chi Nguyên. Đương nhiên xuất hiện biến hóa rồi.
Âm thanh lạnh như băng vang lên, Tuyết Nữ cũng đã tỉnh táo lại.
- Tự Nhiên Chi Nguyên, đó là cái gì?
Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua gương mặt lạnh như băng của Tuyết Nữ.
Trong mắt Tuyết Nữ xuất hiện hào quang chán ghét.
- Tôi thật sự không rõ, tại sao Tự Nhiên Chi Nguyên lại lựa chọn anh. Nhưng mà, trong viên nội đan kia, có được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên, tại sao Tự Nhiên Chi Nguyên lại xuất hiện tôi không biết, nhưng mà, thân thể của anh hấp thu Tự Nhiên Chi Nguyên nên sinh ra ảnh hưởng, bất luận là thương thế nặng thế nào, hiện tại cũng đã khôi phục lại. Nhưng mà, dưới tác dụng của Tự Nhiên Chi Nguyên, chỉ sợ năng lượng trong cơ thể của anh đã bị thanh lý a.
Thời điểm nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của nàng mang theo hương vị hả hê. Tuyết Nữ vẫn không biết rằng, lúc trước Tề Nhạc chiến đấu với nàng, năng lượng sử dụng không phải của hắn a.
Tề Nhạc cười nói:
- Thanh lý, không, không nên nói là thanh lý, mà là hoàn toàn bổ sung. Năng lượng trong người tôi là số âm, hiện tại biến thành số dương, tôi cao hứng còn không kịp đấy.
Không quan tâm tới ánh mắt giật mình của Tuyết Nữ, Tề Nhạc hướng Văn Đình nói:
- Nơi này là hang của hung thú cường đại nghỉ ngơi, chúng ta nên rời khỏi đây nhanh lên. Mau chóng đổi địa phương. Thân thể của tôi hiện giờ đã tốt hơn, chỉ cần tu luyện lần nữa, tin tưởng tối đa không quá nửa năm, sẽ khôi phục như trước kia.
Văn Đình đứng lên, sau đó ôm mạnh Tề Nhạc, sau đó hôn lên môi của hắn một cái.
- Ah! Lưu manh.
Tề Nhạc luôn luôn là người chiếm tiện nghi mà khoe mẻ. Mỉm cười nhìn qua ánh mắt ngấn lệ của Văn Đình, hắn có thể cảm giác được, Văn Đình hiện giờ rất vui vẻ.